Tóm lại, quá đẹp.
"Nào, bây giờ mình đi mua sắm quần áo. Ra mắt ba chồng dĩ nhiên phải tương tất trang trọng hơn bình thường rồi. Đi thôi, đi thôi."
Jin nắm tay Jimin hồ hởi rời khỏi salon, Namjoon cũng đến lắc đầu cười trừ trước bộ dạng phấn khích của người yêu mình.
Anh lái xe đưa họ đến một trung tâm mua sắm lớn trực thuộc Bolero, vừa hộ tống vợ mình và vợ sếp vừa tranh thủ khảo sát tình hình thị trường. Một công hai ba chuyện, tiện lợi vô cùng.
...
Nhưng rốt cuộc...
"Cái này đẹp quá Jimin, lấy thêm nhiều màu khác đi"
"Vậy có nhiều quá không?"
"Quần áo là không bao giờ đủ mà, hay cậu lấy thêm mấy cái size nhỏ đi, để sinh bé ra xong mặc luôn?"
"A..cái đó còn lâu mà, tớ nghĩ không cần đâu"
"Vậy tính tiền chỗ này thôi được rồi. Namjoon, nhanh lại đây xách giúp em"
...là vậy đó
Phía trước, hai người với hai cái bụng tròn thong thả dạo quanh các cửa hàng, miệng cười vui vẻ như hoa nở.
Phía sau là phó giám đốc Kim hào hoa trang nhã đang quằn quại lê lết theo đuôi. Anh tay xách nách mang, còng lưng ưỡn bụng, hai lỗ tai treo lủng lẳng vài túi đồ nhỏ xinh, miệng ngậm ngang thẻ tín dụng.
Tại sao lại thành ra như vầy? Namjoon thật khóc không ra tiếng.
Cuối cùng cũng vì không cam tâm tình nguyện mà dùng điện thoại lén chụp một bức ảnh của Jimin trông bộ dạng mới vô cùng xinh đẹp, sau đó độc ác gửi cho cấp trên nơi phương xa.
Dĩ nhiên người phương xa bị kích thích đến cực điểm, ngay lập tức hồi âm bằng một tràng tru tréo, trong đầu sớm mường tượng ra cảnh Jungkook đang lăn lộn trên giường vì phát tiết khiến anh khoái trá cười lớn, mặc kệ luôn nhiều ánh nhìn kì thị vì bộ dạng mình hiện tại.
Trả đũa được thật là thõa mãn ghê.
..........
Báo đài từ đêm hôm qua đã thi nhau đưa tin tổng giám đốc của tập đoàn họ Jeon sáng mai sẽ cùng con trai trở về nước để chuẩn bị cho nhiều dự án lớn sẽ triển khai vào đầu năm sau. Đối mới một nước chú trọng phát triển kinh tế như Hàn quốc đây thật sự là một tin nóng sốt đáng được quan tâm đặc biệt. Nhất là khi nhiều người còn muốn nhân cơ hội này, thông qua tập đoàn lớn nhất nước để đào sâu thêm vào vấn đề phá sản của Kim gia – tin tức chấn động suốt mấy ngày nay vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.
Vậy mà trái ngược với không khí xôn xao từ hẻm nhỏ ra phố lớn, khu chung cư nằm tách biệt trên con dốc cao sáng nay vẫn yên ắng đến lạ thường.
Từng căn biệt thự sang trọng vẫn im lìm đóng cửa, những con đường bên ngoài cũng vắng teo bóng người. Vào một buổi sáng còn mờ hơi sương như thế này, khung cảnh lại càng trở nên buồn tẻ đến cực hạn.
Bỗng từ xa, một chiếc xe tải nhỏ chậm chạp leo lên dốc rồi dừng lại ở trạm kiểm soát, nơi mà bất kì người lạ nào muốn vào trong cũng đều phải dừng lại để trình báo.
"Chúng tôi ở bên công ty chuyển phát, có bưu phẩm từ nước ngoài gửi về cho nhà số 308" người đàn ông trong xe hạ cửa xe xuống trình báo, tay chỉ vào một thùng đồ lớn bên cạnh
"Chủ của số nhà này hiện tại không có ở đây, bưu phẩm cứ để ở chỗ tôi, khi nào anh ta trở về tôi sẽ liên lạc" nhân viên bảo vệ đáp
"Là khách hàng tên Jeon Jungkook từ Mỹ gửi về nhà anh ta đấy ạ, dặn là phải chuyển đến tận nhà vì là đồ quan trọng không tiện mang theo cùng với hành lý. Còn nói rằng ở nhà luôn có người làm, chỉ cần mang đến cửa bấm chuông sẽ có người ra nhận."
Một giọng nữ khác từ ghế sau truyền đến từ ghế sau, nhân viên bảo vệ liền cảnh giác nhìn vào xe, nheo mắt nhìn cô gái vóc người mảnh mai đang chỉnh sửa cái nón che quá nửa mặt.
"Còn một người nữa sao?"
"Vâng, là đồng nghiệp. Tôi khuân vác còn cô ấy phụ trách tìm địa chỉ và kiểm tra biên nhận"
"Được rồi, hai người vào đi. Xong việc liền lập tức quay ra."
"Chúng tôi biết rồi, chào anh"
Chiếc xe nổ máy rồi hệt như lúc đầu, chậm chạp vượt qua trạm bảo vệ dần tiến vào khu nhà.
"Cô xem ra cũng thật lợi hại, chỉ nói vài câu là có thể thuận lợi qua mặt được mấy tên đó"
Lee SoHan ngồi trên ghế lái cất giọng xảo nịnh, đôi mắt gã đỏ ngầu liếc nhìn hình ảnh GaIn đang phản chiếu trên gương chiếu hận từ ghế sau.
"Bớt nhiều lời đi, đã chuẩn bị xong chưa?"
Gã thong thả thò tay vào cổ áo, kéo vật giấu bên trong ra một chút rồi đắc ý cười "Vậy đã đủ chưa?"
Mắt Wangyi nhìn đau đáu vào lưỡi dao bén nhọn vừa lộ ra dưới lớp áo của gã, nghĩ đến việc chỉ một chút nữa thôi nó sẽ ướt đỏ và phá hủy niềm hạnh phúc của Jeon Jungkook khiến ả không kềm được mà phát ra tiếng cười tàn độc.
Từ đầu là anh phản bội tình yêu của tôi, cũng chính anh cướp địa vị danh dự của cả gia đình tôi vậy nên những thứ tôi trả lại cho anh ngày hôm nay chính là báo ứng.
Anh đã nhẫn tâm dìm tôi xuống đáy vực thì tôi cũng sẽ cho anh thấy thế nào là độc ác.
Quà mừng anh trở về lần này thật sự rất lớn, rất long trọng cố mà tận hưởng. Jeon Jungkook!

47.
B?t ??u t? ??u