Không có Jimin, hắn biết đối mặt với những ngày sau ra sao, hắn biết tìm lại trái tim của mình ở nơi nào. Mọi cảm xúc hiện tại trong hắn như chết dần chết mòn theo hơi thở của cậu.
Vòng tay hắn ôm siết lấy người hắn trân quý hơn cả mạng sống mình, hắn thổn thức không thành lời để cậu tựa vào vai mình rồi nước mắt lại ứa ra, từng giọt đau đớn tuôn rơi ướt nhòe trên khóe mi nhắm nghiền của cậu.
Rồi hàng mi ấy, chợt cử động, nhẹ như cánh hoa mỏng manh trong gió thoảng.
Và khóe môi cậu đột nhiên mấp máy, thoát ra âm thanh rất khẽ như có như không.."
"A..anh..hát dở...q..quá.."
Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến trái tim hắn ngừng đập rồi mở to mắt nhìn bàn tay cậu đang gắng hết sức nắm lấy tay mình.
"J...Jimin...em..em...BÁC SĨ, BÁC SĨ"
Jungkook như người thoát khỏi cơn ác mộng, vụt dậy quay sang chỗ bác sĩ còn đang sững sờ nhìn kỳ tích xuất hiện.
Nhanh như cắt, đội ngũ bác sĩ và y tá đã lao đến hất cẳng hắn ra khỏi giường bệnh rồi tiến hành đo đạc kiểm tra tổng thể cho Jimin. Chân mày họ từ từ giãn ra, nét mặt cũng trở nên mừng rỡ.
"Kỳ tích kỳ tích...cậu ấy hồi phục rồi, thật không thể tin được."
Những người còn lại chỉ nín thở chờ nghe đến đó rồi đồng loại vỡ òa. Lắm người còn không kềm được nước mắt mà sung sướng bật khóc. Tiêu biểu như bác sĩ Kang, từng chứng kiến không ít vui buồn giờ cũng gập người rồi vùi mặt vào bàn tay mình che đi những giọt nước mắt xúc động. Chủ tịch Jeon khóe mắt còn ửng đỏ chầm chậm bước tới vỗ nhẹ lên vai ông, thoáng nghe bên tai có tiếng ông thều thào và nghẹn lại
"Cảm ơn ông trời...cảm ơn cuộc đời.."
Phía bên này, Namjoon và Jin cũng không kiềm được cảm xúc ôm chầm lấy Jungkook như muốn chia sẻ khoảnh khắc diệu kỳ vừa xuất hiện, trong những giây phút tuyệt vọng cuối cùng, ông trời thật sự đã nghe thấy lời cầu xin của họ.
Và cách đáp trả của ông còn tuyệt vời hơn tất cả.
Thật cảm ơn.
...
"Trường hợp này thật sự là rất hiếm gặp, có thể là do những tác động của anh ta đã khiến bệnh nhân lội ngược dòng để giành lại cuộc sống."
Bác sĩ họ Oh mỉm cười nhìn về phía Yunho sau khi đã kiểm tra chắc chắn tình hình của Jimin.
"Tức là..em ấy đã hồi phục thật sự phải không bác sĩ?" hắn nín thở hỏi
"Phải, cậu ấy đã tỉnh lại thì không còn vấn đề gì phải lo nữa. Chỉ có điều cậu ấy vẫn còn yếu và vết thương trên lưng vẫn phải tiếp tục điều trị, thai nhi bị chấn động cũng cần được tịnh dưỡng. Mọi người có thể yên tâm rồi."
Jungkook gật đầu, ánh mắt hắn chạm vào khuôn mặt Jimin tuy còn nhợt nhạt nhưng đã có sức sống. Từ từ bước đến bên giường bệnh và ngồi xuống áp bàn tay mình vào gò má xương xương của cậu, hắn yêu thương nhìn sâu vào đôi mắt đang dần lấp lánh trở lại

51.
B?t ??u t? ??u