Trở về từ phòng y tế cũng là lúc tan học, cơ mặt của Choi Hansol đã bớt căng thẳng hơn lúc mới đầu. Nhưng hắn chưa thể thoải mái được, ban nãy đúng thật đã xém doạ chết hắn.
Nhìn miếng băng cá nhân hình trái quýt đang yên vị trên trán của em, hắn lại vừa thấy thương lại vừa buồn cười. Bé nhỏ của hắn là người mê quýt chính hiệu đó, đây là điều hắn mới khám phá được gần đây. Tuy hắn không thích quýt cho lắm nhưng từ nay sẽ cố tập ăn nhiều để thích nó, hắn muốn mình có chung sở thích với em.
"Sao rồi còn đau không? Quả bóng ban nãy đập hơi bị mạnh đấy"- Choi Hansol vừa hỏi vừa lấy tay xoa nhẹ lên trán của em, từ lúc xảy ra việc đó hắn đã hỏi em câu này trên dưới chục lần, hắn hỏi không mỏi miệng chứ em trả lời sắp rã miệng ra rồi đây.
"Em mà có bị gì đã không còn đứng đây nói chuyện với anh nữa rồi, em hết đau rồi thật đấy"- Boo Seungkwan trấn an hắn.
Nói thật lúc ấy em ăn trọn cú đó có hơi xiểng niểng thật, em còn thấy cả 10 ông sao đang xoay vòng vòng trên đầu em ấy chứ. Nhưng được hắn đưa lên phòng y tế uống thuốc giảm đau cấp tốc và nằm nghỉ một tí lại hết, thật sự không nghiêm trọng lắm.
"Em mà bị gì bọn đó chắc chắn không yên với anh"
Không nhắc đến thì thôi, nhắc tới lại càng tức. Dù gì cũng chỉ là một trận bóng, thắng thì vui đấy nhưng thua cũng chẳng làm sao cả? Thành viên của lớp hắn lại hiếu thắng đến độ bất chấp như thế coi ra thể thống gì nữa? Vừa gây thương tích cho người khác lại bôi nhọ bộ mặt của cả tập thể 12a1, lớp khác nhìn vào sẽ nghĩ lớp của hắn vì giải thưởng có thể bất chấp mọi thủ đoạn mất thôi. Như đã nói, miệng lưỡi thiên hạ là thứ không thể cản được.
"Thôi mà, người ta cũng không phải cố ý. Với lại họ cũng là thành viên lớp của anh, không nên nghiêm trọng hoá như thế"- Em nắm lấy tay hắn, những ngón tay nhỏ xinh lây lây bàn tay rám nắng ấm áp của hắn.
"Ừ, đều theo ý của em"- Hắn thấy cử chỉ đáng yêu của em như thế chắc chắn hắn không thể không nghe theo rồi.
"Hihi, thế mới ngoan chứ"
Hai con người nắm tay nhau đi bộ trên vỉa hè, tán cây rộng hai hên tựa như những chiếc ô che đi chút ánh nắng mặt trời còn đang le lói in bóng hình cả hai dưới mặt đất. Nếu như lúc trước em chỉ có thể lủi thủi lén đi phía sau hắn thì bây giờ em lại đường đường chính chính nắm tay hắn mà cùng nhau song song bước đi.
"Có muốn ăn chút gì không? Anh chợt nhận ra mình chưa đưa em đi ăn lần nào cả"- Hắn cất tiếng hỏi, bàn tay vẫn chung thủy nắm chặt tay em.
"Anh thích ăn kem không? Gần trường mình đi bộ vài phút sẽ tới quán kem rất ngon"- Em đưa ra đề xuất của mình.
Đại não Choi Hansol bỗng dừng lại vài nhịp, em nói quán kem gần trường sao? Nhớ không nhầm là tiệm Cherry & Angel nhỉ? Là cái tiệm hắn thấy em đi ăn cùng với Kang Jisung sao?
"Em ăn ở đấy rồi à?"
"Dạ, em có thử đến đó với Jisung"
Nét mặt điển trai lại hiện lên vài phần không hài lòng, thằng nhóc ấy lại dám đi trước hắn một bước dẫn em đi ăn kem sao? Tuy hắn biết em chả có ý gì với Kang Jisung nhưng thằng nhóc kia lại có đấy, càng suy nghĩ càng tức cái lồng ngực gần chết.

B?N ?ANG ??C
verkwan | theo ?u?i
Fanfictiontheo ?u?i. hansol × seungkwan. [22062022] [30072022] candyjewelry.