抖阴社区

Ch??ng 15.

B?t ??u t? ??u
                                        

Thầy lang đã đến, ông xem vết thương trên người của cậu mà lắc đầu ngán ngẩm. Thái Hanh cũng đã bị sốt đến co giật cả người, toàn thân nóng như lửa đốt vì vết thương quá nặng.

Ông thở dài...

"_ Thưa Điền lão gia, nhị phu nhân vết thương quá nặng, rách toạc cả da thịt. Còn nữa, toàn thân chổ nào cũng có vết bầm, hai mặt bị đánh đến tím xanh. Nặng nhất là hai đầu gối, bầm đen cả rồi! Nếu muốn đi lại bình thường cần phải có thời gian... Nhị phu nhân sốt rất cao, đêm nay phải túc trực đút thuốc và thay khăn nóng liên tục may ra mới hạ sốt được!"

Chính Quốc nghe qua mà cả người bủn rủn, hắn không ngờ đã quá nặng tay với cậu!

"_Vậy...có cứu được không!?". Hắn thất thần hỏi, mắt vẫn không rời khỏi cậu.

"_Thưa..có thể..!". Ông cho một câu trả lời mang tính hên xui may rủi!

Đêm đó Chính Quốc không ngủ, hắn ngồi cạnh bên giường cậu không rời đi nữa bước! Nhìn dì Hoa và thầy lang thay nhau chăm sóc cậu mà hắn nóng cả ruột! Đoạn lau vết thương và băng bó là hắn đau lòng nhất! Chi chít vết roi nát cả da thịt, hỏi sao cậu không ngất đi và sốt đến mê man...

Minh Nguyệt nghe bảo cậu nguy kịch thì mừng lắm, lại hay Chính Quốc một bước không rời bà lại lên cơn ghen ghét cậu. Minh Nguyệt đi sang phòng Thái Hanh hối thúc Chính Quốc về nghỉ ngơi..

"_Lão gia, ở đây đã có người chăm sóc rồi ông nên về nghỉ ngơi không lại sinh bệnh!"

Chính Quốc vẫn tha thiết nhìn cậu..

"_Bà về nghỉ đi, tôi không mệt! Đừng nhiều lời nữa!". Hắn phũ phàng nói.

Minh Nguyệt ê mặt trước mọi người, bà không nói thêm gì nữa đành bước ra ngoài. Vừa đi khỏi vài bước đã gặp Phù Dung đứng khoanh tay cười khẩy!

"_Cô cười cái gì!?". Minh Nguyệt tức giận hỏi.

"_Cười cái gì thì bà cũng đã hiểu rồi!". Phù Dung châm chọc.

"_Hừ...cười tôi khác nào cô cũng đang tự cười mình! Chẳng phải cũng bị lão gia gạt sang một bên hay sao!? Thái Hanh kia trong lòng ông ấy quan trọng hơn cô rất nhiều!".

Nghe vài câu Phù Dung đã biết tỏng ý đồ của Minh Nguyệt.

"_Bà khiu khích tôi để làm gì! Cậu bé kia cùng lắm chỉ mười sáu hay mười bảy tuổi. Các người thay nhau hành hạ như thế có đáng mặt không! Còn nữa, tôi không giống như bà, tôi chỉ ham tiền chứ không độc ác!". Phù Dung không chút nể nang mắng thẳng mặt bà.

"_Cô! Hừ...!". Minh Nguyệt tức lắm nhưng không làm gì được. Bà không thể ngang nhiên ra tay với Phù Dung, nếu không hình ảnh người vợ hiền lương của bà sẽ mất sạch.

"_ Tốt lắm, cô cứ chờ xem!"

"_Vâng, tôi rất sẵn lòng!". Kiểu đàn bà như Minh Nguyệt cô gặp nhiều rồi! Yêu chồng quá mức đến phát điên, ghen tuông không có chuyện gì là không dám làm. Nhìn Minh Nguyệt bỏ đi rồi cô mới len lén liếc nhìn vào phòng của Thái Hanh. Phù Dung chợt thấy thương cảm trong lòng!

Thái Hanh sốt co giật cả đêm, nhờ thầy lang hết lòng chữa trị đến rạng sáng cậu mới ổn lại. Cơn sốt vẫn còn nhưng không đến nỗi mất mạng.

[KOOKTAE] [KV] Di?u Bay Trong Gió N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?