Beomgyu biết cả nhà sẽ chờ mình, mỗi khi có lịch trình về khuya, mấy người bọn họ sẽ chọn quay trở lại ký túc xá thật nhanh và ăn ramyeon cùng nhau thay vì ghé tạm đâu đó ăn xong rồi về. Ngoài những trường hợp đặc biệt ra thì bữa mì đêm muộn ấy phải có đủ cả 5 thành viên mới được.
"Mua gì ăn dạ?" Soobin nãy giờ tập trung xem phim nên không để ý đến cậu em nhỏ hơn 3 tháng của mình gì mấy, nhưng do bộ phim đang đến phân cảnh rùng rợn và anh cần phân tán sự chú ý, vì thế lúc này mới quay qua hỏi.
"Mua gà, có cả mì cay nữa, Coca cho mọi người, Sprite cho Taehyun nè.." Em cười.
Đặt mấy cái túi xuống bàn trà, Beomgyu nhìn quanh, em đứng đây cũng được một lúc rồi mà chưa thấy người kia đâu cả.
"Anh Yeonjun đâu rồi ạ?" Em nhìn nhóm trưởng, hỏi.
"Ảnh về đến nhà xong là vô phòng luôn rồi, anh hỏi ăn gì để đặt đồ cũng không thèm ừ hử, rủ xem phim cũng không xem." Soobin thở dài, kéo theo đó là tiếng thở cũng dài không kém của hai đứa nhỏ ngồi cạnh.
Ừm, em biết mà. Anh Yeonjun lúc này làm gì có tâm trạng mà ăn với uống.
"Anh với hai nhóc ăn đi nhé, đồ của mọi người ở túi bên trái." Em nói xong thì định về phòng.
"Ủa ủa, Beomgyu hyung? Anh không ăn hả?" Taehyun hỏi.
"Rồi 2 túi bên kia là gì đây ta?" Nhóc Kai lém lỉnh làm động tác giả bộ mở quà.
"Ấy, cái này của anh, tí thì quên nữa. Hueningie đem cất vào tủ lạnh giùm anh nhé!" Beomgyu quay trở lại xoa mái đầu vàng hoe của nhóc, đưa chiếc túi to hơn được buộc chặt cho đứa nhỏ.
"Rồi tính đi đâu? Ăn uống cái đã nào, anh không muốn cùng một lúc phải đi viện chăm cả hai người đâu nhé!" Soobin nói.
"Em đi tắm, bứt rứt lắm luôn rồi, người ngợm chua lè luôn đây này."
"Anh yên tâm đi, tí nữa em sẽ ăn với ảnh nên không có chuyện cả 2 tụi em nhập viện cùng lúc đâu."
Beomgyu nháy mắt với anh thứ, cằm tinh nghịch hướng về túi nilon còn lại trên bàn, ý nói là "đồ ăn của tui với bồ tui kia kìa, ông có thấy hông hả."
Soobin hiểu được ý Beomgyu, và trưởng nhóm rất thân thiện dành cho em một cái liếc nhìn sắc lẹm.
A, ra là vậy, lại còn mua đồ ăn riêng, quá quắt thật luôn. Nhóc Kai nghĩ thầm, nó vừa mới nhét xong đồ vào tủ lạnh theo lời Beomgyu nhờ, đáng ghét thay khi chiếc tủ giờ đầy món nó thích, nhưng mà không phải dành cho nó, thôi thì đứa nhỏ này chịu khó làm aegyo vậy, cỡ nào mà mấy ông anh chẳng cho ăn cùng.
—————————
Yeonjun nằm quay lưng với cửa, chăn kéo lên gần che kín đầu, tay anh cứ lướt điện thoại một cách vô định.

Lu?n có em bên anh
B?t ??u t? ??u