抖阴社区

Chap 6: ?i ch?i v?i em

Start from the beginning
                                        

Đối với hắn mà nói, bị phát hiện thì cũng có làm sao đâu chứ. Hắn chỉ quan tâm đến việc đi chơi với em mà thôi, còn những việc khác không quan trọng.



Khi đã đến trước cửa cổng của công viên giải trí, Minh Hiếu thấy Quang Anh vui như một đứa trẻ lần đầu được dắt đi chơi vậy. Em cười tít cả mắt.

Nhìn em tung tăng đi phía trước, hắn bỗng cười thầm. Lớn chưa vậy em ơi.

Quang Anh đang đi thì Minh Hiếu nhanh chóng đi đến bên cạnh em mà hỏi:

- "Em muốn chơi gì trước?"

Em nghĩ một hồi rồi nói:

- "Mình đi chơi trò gì nhẹ nhàng trước nha anh!"

- "Được." Hắn đồng ý với em.


Một lúc sau...






- "AAAAAA! ÔI MẸ ƠI!!! TRÒ NHẸ NHÀNG MÀ EM NÓI ĐÂY HẢ???"

Quang Anh bên cạnh vui vẻ nói thật to:

- "Dạ đúng rồi ạ. Anh thấy vui không?"

Nói xong, em cười rất khoái chí.

Minh Hiếu không còn nghe em nói gì nữa rồi, vì trò mà hai người đang chơi là tàu lượn siêu tốc đấy.

Phải, hắn rất sợ những trò như thế này. Suốt đoạn đường hắn chỉ toàn hét lên mà thôi. Và hắn đã không biết, tay mình trong vô thức đã nắm chặt lấy tay em. Em vì thấy hắn sợ quá, nên cũng nắm chặt lấy tay hắn để xoa dịu.

Khi tàu dừng, mặt hắn cũng trắng bệt.
Em lo lắng quay sang hỏi thăm hắn:

- "Anh không sao chứ ạ?"

- "Kh...không sao. Anh hơi chóng mặt thôi."

- "Vậy bây giờ mình đi chơi trò tiếp theo nha! Em đảm bảo trò này cực kì nhẹ nhàng luôn!"

Khoan đã, lúc nãy em nói trò đó nhẹ nhàng mà còn như thế. Vậy...trò cực kì nhẹ nhàng của em, còn tới mức nào nữa. Hắn nghi ngờ.

- "Em nói thật không?"

- "Thật ạ, thật ạ." Em gật gật đầu.

Minh Hiếu tin em lần nữa. Ai bảo em đáng yêu quá làm chi.



Khi trò chơi bắt đầu, Trần Minh Hiếu mới thấy mình nhẹ dạ cả tin quá rồi. Nhưng mà, bây giờ có hối hận cũng không còn kịp nữa.

Lần này, trò mà Quang Anh nói chính là...tháp rơi tự do.

- "AAAAAA! NGUYỄN QUANG ANH, ĐỒ LỪA ĐẢO! ANH KHÔNG TIN EM NỮA ĐÂU!!!!"

Tiếng la thất thanh của Minh Hiếu to đến mức người ở đằng xa còn nghe thấy.

Quang Anh thấy hắn sợ đến nỗi kêu cả họ tên cúng cơm của em mà cười hớn hở. Em trêu hắn:

- "Em có lừa ai đâu ạ. Anh cứ nghĩ oan cho em thôi!"

- "LÀM ƠN CHO ANH XUỐNG ĐI MÀ!!!"



Sau khi thoát khỏi trò chơi kinh khủng vừa rồi, mặt Minh Hiếu lúc này tái mét, hắn xây xẩm mặt mày đi không nổi nữa. Thấy vậy, Quang Anh kêu hắn ngồi xuống ghế đá nghỉ một lát, rồi em chạy đi đâu đó.

Anh và Em Where stories live. Discover now