抖阴社区

Khu vé

234 20 0
                                        

Buổi hẹn hò hôm nay, Choi Seungcheol đúng thật là đã cố gắng hết sức để làm một người bạn trai tử tế. Nhưng vấn đề là xinh yêu nhà hắn… lại không hề để hắn yên.

Hắn thề là hắn không cố ý! Hắn là một người đàn ông có nguyên tắc, biết tôn trọng bạn gái, biết giữ chừng mực - nhưng ai bảo em lại chọn cái váy lụa đen hai dây chết tiệt đó làm gì? Cái váy mềm mại ôm sát từng đường cong hoàn hảo, tôn lên làn da trắng nõn cùng bờ vai mảnh mai. Phần ngực hơi xẻ tà một chút, không quá táo bạo nhưng lại vừa đủ để khiến trí óc hắn quay cuồng.

Ngay khi em vừa ngồi xuống ghế đối diện, hắn đã phải hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh. Mắt hắn cố gắng tập trung vào khuôn mặt xinh đẹp của em, nhưng… thật sự rất khó. Chỉ cần em hơi cúi xuống một chút, dù chỉ là để lấy thực đơn hay với tay lấy ly nước, thì tầm mắt hắn cũng lập tức bị kéo xuống theo.

Choi Seungcheol khẽ nuốt nước bọt, cảm thấy cổ họng khô khốc.

Hắn cố gắng hết sức để không nhìn, nhưng chẳng hiểu sao đôi mắt lại có ý thức riêng, cứ rũ xuống khe ngực mềm mại kia rồi lại vội vàng ngước lên. Nhưng chưa đầy hai giây sau, hắn lại vô thức liếc xuống lần nữa.

“Cheol?”

Hắn giật mình, chớp mắt nhìn em, lúc này mới nhận ra em đang gọi hắn từ nãy giờ.

“Anh có nghe em nói gì không?”

“… Có chứ!”

“Vậy em vừa hỏi gì nào?”

Chết rồi.

Choi Seungcheol lúng túng, rõ ràng là em nói gì hắn chẳng nghe nổi nữa rồi. Từ lúc ngồi xuống bàn, đầu óc hắn chỉ còn lại một mớ hỗn độn: mềm mại, gợi cảm, dụ dỗ…

Em chống cằm, đôi mắt hoa đào ánh lên tia trêu chọc. “Cheol này… Anh đang nhìn đi đâu thế?”

Hắn khựng lại, sống lưng thẳng đơ như một học sinh bị bắt quả tang quay cóp trong giờ thi.

“Anh… anh đang nhìn mắt em.”

Em nghiêng đầu, khoé môi khẽ nhếch lên. “Thật không?”

“Thật mà.” Hắn gật đầu chắc nịch, nhưng dưới gầm bàn, tay hắn đã siết chặt quần âu.

Em chớp mắt, cố ý cúi xuống khuấy ly nước trước mặt mình. Ngay lập tức, hắn lại theo phản xạ nhìn xuống theo.

Bắt tại trận.

Em phì cười, còn hắn thì như bị điểm huyệt.

“Choi Seungcheol.” Em kéo dài giọng, nheo mắt nhìn hắn. “Anh có biết là mình vừa làm gì không?”

Hắn im lặng, rồi ho khẽ một tiếng, giả vờ vô tội. “Anh không cố ý…”

“Không cố ý mà nhìn tận mấy lần?”

“Là do em dụ dỗ anh trước.” Hắn chống chế, giọng trầm khàn, hơi thở nóng rực. “Ai bảo em mặc váy thế này…”

Em bật cười, nghiêng người về phía hắn, thì thầm bên tai: “Vậy anh có thích không?”

Câu hỏi đơn giản mà lại khiến huyết áp của hắn tăng vọt.

Choi Seungcheol siết chặt bàn tay, cảm thấy mình như đang ngồi trên đống lửa.

Anh Chú ?N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?