T? Lan, l?n lên ? n??c ngoài, s? h?u ngo?i hình r?t ??p trai nh?ng m? h?i h?n. Sau khi v? n??c, c?u ? nh? nhà b?n th?n c?a m? và theo h?c vào ban 4 khoa t? nhiên Anh Trung.
Nh??c ?i?m là ti?ng Trung.
V?i trình ?? vi?t bài lu?n v?n n?a n?c ti?ng Trun...
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Nữ sinh lớp Mười Hai nghe Đậu Thịnh nói xong thì sững người một lúc lâu.
"Có người thích á?" Cô nàng tỏ vẻ không thể tin nổi: "Ngày nào cũng lẫn trong đám con trai, vậy mà cũng gọi là có người thích hả?"
Đậu Thịnh nhàn nhạt đáp, "Làm sao mà lẫn với cả đám được, chỉ có một người thôi, là cậu ấy. Cảm ơn nhé. Mỗi ngày tớ đều dính lấy cậu ấy, nên mới muốn thay cậu ấy cảnh giác chút, nhìn xem có ai để ý cậu ấy không."
Cô nàng cau mày, im lặng hồi lâu, có vẻ đang cân nhắc xem lời Đậu Thịnh nói có đáng tin hay không. Một lúc sau, cô ta lưỡng lự hỏi: "Người thích cậu ấy là ngoài trường à?"
Đậu Thịnh không trả lời nữa, chỉ mỉm cười nhìn đối phương, cho đến khi khiến người ta cảm thấy khó chịu mà lườm một cái rồi bỏ đi.
Trước khi đi, cô gái còn quay đầu lại, nghiêm túc nói với Tạ Lan: "Tớ thật sự thấy cậu đẹp trai lắm luôn á. Nếu muốn tìm bạn gái trong trường thì có thể tìm tớ nha. Tớ là Trần Quý Nhàn, lớp 12."
Tạ Lan: "... Được, cảm ơn."
Chờ cô nàng đi khuất, nét mặt vô cảm của Tạ Lan mới dần dần hiện lên vẻ hoang mang.
Đậu Thịnh suýt trượt chân, không kịp chuẩn bị mà bật cười, rồi dựa cả người lên vai Tạ Lan, "Cậu sao lúc nãy không hỏi luôn đi? Suýt nữa làm người ta tưởng cậu là trai thẳng kỳ quặc."
Tạ Lan bị đẩy lệch sang bên hai bước, vẫn cố chấp nói: "Là... kiểu bạn trai bạn gái á hả? Thế mà cậu dám tự tiện bịa ra một người thích tớ?"
"Thì sao nào?" Đậu Thịnh đứng thẳng dậy, mắt cong cong, tiện tay nghịch mấy chiếc lá gần đó, "Lẽ nào cậu còn thật sự muốn suy nghĩ thử hả? Ơ này, cậu từng yêu ai bao giờ chưa?"
Tạ Lan bị hỏi ngược lại, không nói được gì, tiếp tục chậm rãi đi về phía trước. Một cơn gió nhẹ lướt qua, rõ ràng trời khá mát, nhưng cậu lại thấy hơi nóng trong lòng.
Đậu Thịnh cũng không hỏi thêm, chỉ khẽ cười, đi song song bên cạnh cậu. Ống tay áo của hai người thỉnh thoảng chạm nhẹ vào nhau, phát ra tiếng sột soạt nhè nhẹ.
Một lúc lâu sau, Tạ Lan mới lên tiếng: "Chưa từng."
Hai năm đầu cấp ba, đầu óc cậu chỉ toàn là dàn nhạc giao hưởng, mấy chuyện tình cảm vớ vẩn chẳng có hứng thú gì. Sau đó Tiêu Lãng Tịnh bị bệnh, cậu cứ chạy giữa bệnh viện với trường học, chuyện yêu đương càng chẳng liên quan gì đến mình.