T? Lan, l?n lên ? n??c ngoài, s? h?u ngo?i hình r?t ??p trai nh?ng m? h?i h?n. Sau khi v? n??c, c?u ? nh? nhà b?n th?n c?a m? và theo h?c vào ban 4 khoa t? nhiên Anh Trung.
Nh??c ?i?m là ti?ng Trung.
V?i trình ?? vi?t bài lu?n v?n n?a n?c ti?ng Trun...
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Dù có ô cũng chẳng để làm gì, rước người về xong, sáu thằng con trai ai cũng ướt như chuột lột, nước mưa chảy tong tỏng theo tụi nó vào tận ký túc xá.
Chú kỹ thuật viên vừa mới sửa xong cái công tắc điện, Tạ Lan tranh thủ đi tắm, xong đâu đấy cũng gần mười hai giờ mới lết lên giường.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cậu lập tức cảm thấy có gì đó sai sai.
Câu đầu tiên vừa mở miệng: "Chào buổi sáng," mới nói được hai chữ đầu thì giọng đã khản đặc, chữ cuối cùng thì không còn ra nổi âm thanh.
Đậu Thịnh hoảng hốt vươn tay sờ trán cậu: "Nhiệt độ còn ổn... đầu có đau không?"
Tạ Lan lắc lắc đầu mệt mỏi: "Không đau."
Chỉ là hơi choáng choáng, kiểu buồn ngủ rũ rượi.
Mua đồ ăn sáng xong đi vào lớp, vốn định nằm gục xuống bàn chờ huấn luyện viên tới, ai ngờ vừa ngồi xuống đã thấy không khí có gì đó bất thường. Trên bục giảng chen chúc một đám người, bàn tán rôm rả, thỉnh thoảng còn có người liếc nhìn về phía cậu.
Lý Việt Ninh vừa vứt rác đồ ăn sáng xong thì vô tình nhìn trúng ánh mắt Tạ Lan.
Cậu ta hơi cười gượng: "Không có gì đâu, một hai lần thôi, có chấn động thì cũng là bình thường mà."
Hả?
Tạ Lan đầu óc mơ mơ màng màng, mất một lúc mới tiêu hóa được. Chắc là kết quả bài thi hôm qua được công bố rồi.