抖阴社区

Ch??ng 391: B? tù (4)

59 2 1
                                        

Chương 391: Bỏ tù (4)

Đột nhiên Tần Tương gào khóc lên, nếu như là bình thường thì chắc chắn Yến Kỳ sẽ cho rằng nàng đang làm loạn, nhưng hiện tại nỗi đau đớn của Tần Tương xuyên thấu qua tiếng khóc, từng chút một thấm vào trong lòng hắn. Hắn ôm chặt lấy Tần Tương, "Sao lại thế? Là nàng không cẩn thận hay có người hại nàng?"

Tần Tương khóc đến mức nói không thành câu, nàng chỉ vào chén thuốc đổ đầy dưới đất sau đó cả người run rẩy.

Mấy hôm nay Yến Kỳ chỉ nghĩ đến làm thế nào để đối phó Thái tử chứ chưa hề để ý gì đến hậu trạch. Đột nhiên hắn hơi hối hận, "Tương Nhi, không sao đâu, đại phu sẽ đến nhanh thôi!"

Yến Kỳ cũng không giỏi trấn an người khác, Tần Tương tóm chặt lấy tay hắn, "Vương gia... Con của chúng ta..."

Tần Tương gằn từng chữ một, hệt như dùng hết toàn bộ sức lực của bản thân, dường như nàng bị một nỗi đau lớn hơn nữa công kích nên cả người lại run rẩy, đồng tử lập tức giãn ra sau đó liền hôn mê bất tỉnh.

Yến Kỳ cảm thấy lòng dạ chấn động, chỉ biết ngồi đó ôm Tần Tương chứ không biết phải làm gì cả, cũng may đại phu trong phủ đã đến rất nhanh, lúc Yến Kỳ buông Tần Tương ra thì nàng đã không còn phản ứng gì rồi. Đại phu xem bệnh cho Tần Tương, Yến Kỳ vừa đi ra ngoài vừa lướt nhìn chén thuốc rơi dưới mặt đất, hắn ngừng chân lại nhặt thuốc lên. Thuốc đã bị uống hết, chỉ còn sót lại một chút bã thuốc dưới đáy chén, bàn tay hắn run rẩy, vừa ra khỏi cửa liền giao cho Lỗ Tiêu, "Đi điều tra, xem xem rốt cuộc trong chén này là thuốc gì."

Lỗ Tiêu bị cơn thịnh nộ của Yến Kỳ làm cho hoảng sợ nên lập tức đáp lời rời đi, cùng lúc đó tiếng bước chân lẫn lộn liên tiếp vang lên. Phùng Trầm Bích dẫn theo ma ma hầu tỳ tiến đến cửa viện của Tần Tương, nhưng nàng liếc mắt nhìn thấy Yến Kỳ đang đứng ở đó thì vẻ mặt nàng lập tức trắng bệch. Sự bất thường của nàng không thể tránh được ánh mắt Yến Kỳ, hắn híp híp mắt, đột nhiên lửa giận ngập trời trào dâng...

"Vương, Vương gia... xảy ra chuyện gì?"

Yến Kỳ nhìn Phùng Trầm Bích né tránh ánh mắt hắn thì nở nụ cười lạnh lùng rồi không nói gì, Tần Tương nằm trong phòng đột nhiên kêu lên 1 tiếng thảm thiết khiế cho tất cả mọi người đều sợ hãi biến sắc mặt. Yến Kỳ lập tức xoay người bước vào phòng, đại phu đang châm cứu cho Tần Tương, mặc dù nàng còn đang mê man nhưng lại đau đớn đến mức mồ hôi đầy đầu, trong miệng lại liên tục nói những lời vô nghĩa. Yến Kỳ bước đến bên cạnh liền nghe thấy Tần Tương gọi tên hắn khiến cho hắn cảm thấy tim mình thắt chặt. Hắn quay sang hỏi đại phu, "Di nương thế nào rồi?"

Đại phu đầu đầy mồ hôi, "Bẩm Vương gia, Cửu Di nương có thai đã gần 3 tháng, có điều... có điều hài tử không giữ lại được..."

Yến Kỳ siết nắm tay kêu răng rắc, Phùng Trầm Bích đứng ngoài cửa mặt mày trắng bệch vừa thò đầu vào đã nhìn thấy vết máu trong phòng cùng với dáng vẻ sắp chết của Tần Tương. Đương nhiên nàng cũng bị cảnh tượng này làm cho giật mình, cả người đứng chết trân ngoài cửa mà không dám bước vào trong. Yến Kỳ nhìn chằm chằm vào đại phu, "Cứu sống người!"

Quy?n S?ng Ng? Tác Y Phi - Quy?n 4N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?