抖阴社区

Ch??ng 402: Chuy?n x?a

105 4 0
                                        

Chương 402: Chuyện xưa

Trong Di Thân vương phủ, Nhạc Ngưng nhìn vào đôi mắt trong vắt của Yến Trạch mà chau mày, "Sao vẫn không nhìn thấy nhỉ? Nhìn mắt Tam ca có vẻ có hồn hơn so với trước đây, trông không khác gì người bình thường cả, nhưng sao vẫn không nhìn thấy được..."

Tần Hoan và Tôn Mộ Khanh đang đứng bên cạnh viết phương thuốc, nghe thấy vậy Tần Hoan liền quay sang nhìn, lông mày cũng nhíu chặt lại. Khói từ lư hương trong góc phòng bay lượn trong không khí, Tần Hoan hơi không yên lòng, "Ta cảm thấy phương thuốc này không có vấn đề, chỉ là không hiểu tại sao Điện hạ vẫn không nhìn được."

Mặt mày Tôn Mộ Khanh cũng sầu não, "Vậy thì cứ tiếp tục uống theo phương thuốc này hay là..."

Tần Hoan nghĩ nghĩ rồi lại thở dài, "Cứ uống thuốc tiếp vậy, chúng ta cũng không tìm ra cách nào tốt hơn cả. Dược tính mạnh quá thì cũng không tốt lắm, phương thuốc này có tác dụng giữ ấm và tan máu bầm, mấy loại khác giảm lượng đi 1 nửa rồi xem tình hình thế nào."

Tôn Mộ Khanh gật gật đầu rồi nói, "Ta lại cảm thấy trị liệu sau này phải dựa vào thuật châm cứu của Quận chúa."

Tần Hoan quay sang nhìn hắn, Tôn Mộ Khanh lại nói, "Đến giờ Thế tử Điện hạ vẫn không nhìn được thì ta đoán vấn đề có lẽ nằm ở kinh mạch, tác dụng của thuốc không còn đáng kể lắm."

Lời Tôn Mộ Khanh nói đã bị Nhạc Ngưng nghe thấy, nàng tiến lại gần rồi nói, "Hiện tại phải thi châm sao?" Tần Hoan có mang theo châm cứu nhưng trong lòng nàng vẫn nghi ngờ, Nhạc Ngưng lại nói, "Tần Hoan, ta tin tưởng ngươi, hiện tại chỉ ngươi mới chữa được mắt cho Tam ca mà thôi, hay là cứ tiếp tục chữa như trước đây?"

Tần Hoan bất đắc dĩ, đành phải để Yến Trạch vào phòng trong rồi nằm xuống giường.

Kinh mạch quanh mắt rất nhiều nên cũng cực mẫn cảm, mỗi lần thi châm nhất định Yến Trạch cũng phải chịu rất nhiều đau đớn. Lần này Tần Hoan vẫn đắp khăn thuốc lên mắt hắn như cũ, chờ 1 lúc mới bắt đầu hạ châm. Từng châm đâm xuống, mặc dù Yến Trạch không có bất cứ phản ứng nào nhưng chẳng bao lâu sau trên trán hắn đã thấm đẫm mồ hôi.

"Điện hạ có thấy đau không?"

Yến Trạch khẽ mấp máy môi, "Vẫn ổn, chỉ hơi đau chút thôi."

Nhìn trán Yến Trạch đầy mồ hôi thì trong mắt Tần Hoan lại ánh lên suy nghĩ sâu xa, nhưng nàng không nhiều lời mà chỉ tiếp tục hạ châm như thường ngày.

Thi châm xong cũng đã tốn 1 khắc, mồ hôi trên trán Yến Trạch toát ra còn nhiều hơn trước đây khiến cho Tần Hoan lại lâm vào trầm tư.

Nhạc Ngưng nhẹ nhàng tiến vào, thấy Tần Hoan ngây ra thì liền gọi nàng 1 tiếng. Tần Hoan phục hồi tinh thần lại, cúi xuống thấy Yến Trạch nhắm mắt như đã ngủ rồi nên nàng liền chỉ ra ngoài ý bảo nàng ra ngoài trước, còn Nhạc Ngưng ở lại chăm sóc Yến Trạch.

Tôn Mộ Khanh đang sao chép phương thuốc ở bên ngoài, thấy nàng đi ra hắn liền lập tức đứng dậy, "Quận chúa, sao rồi?"

Tần Hoan lắc đầu, "Vẫn như mọi khi."

Tôn Mộ Khanh gật đầu rồi viết tiếp, xong xuôi rồi đột nhiên vẻ mặt hắn biến sắc rồi ngẩng lên nhìn xung quanh. Thấy hiện tại ở đây chỉ có 2 người nên hắn liền khẽ hỏi, "Quận chúa, không biết mấy hôm trước chuyện tìm mộ phần đã có tin tức gì chưa..."

Quy?n S?ng Ng? Tác Y Phi - Quy?n 4N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?