Cuối cùng họ đi đến một căn phòng lớn trên tầng 3, được bày trí kiểu cổ điển với nội thất gỗ; một vài cuốn sách ố vàng và cây bút lông chấm mực từ thế kỉ trước được đặt trên bàn làm việc; thảm lông; tủ kính với năm, sáu bức điêu khắc tinh tế được đặt bên trong và cuối cùng là đèn chùm pha lê lấp lánh trên đầu. Khung cửa kính bám bụi phản chiếu ánh trăng rực rỡ từ bên ngoài, cả căn phòng được thắp sáng bởi những ngọn nến nhỏ. Bức tranh cỡ lớn đắt tiền, thứ đáng lẽ ra phải là tâm điểm ánh nhìn nay lại lu mờ trước nhóm người đang ngồi thành vòng tròn ngay giữa phòng. Tracy khẽ đẩy cánh cửa, và ánh mắt đổ dồn về phía cô và Rosalina.
-Chào buổi tối, mọi người.
Tracy tươi cười vẫy tay. Nụ cười làm bừng sáng cả khuôn mặt cô, khiến cho cô trông có vẻ dịu dàng như một con búp bê biết cười. Và không phải ai cũng quá quen thuộc với điều ấy!
Bầu không khí trong phòng ngưng đọng. Sự ngượng ngạo, sự im lặng, né tránh ánh mắt hiện lên gương mặt mỗi người. Cuối cùng, bọn họ đẩy một cô bạn tóc vàng, đeo gọng kính đen lên phía trước. Cô ấy bối rối, nhưng cố nặn ra một vẻ mặt hòa nhã, chầm chậm tiến về phía trước.
-Ờm..chúng tớ đang chơi Truth Or Dare, cậu có muốn...
-Này blondie, tránh sang một bên. Tôi không có cười với cô.
Nụ cười của Tracy trở nên máy móc, cô cất giọng nhàn nhạt, như thể ra lệnh, và thế thôi cũng đủ để làm cô bạn kia sợ tè ra quần rồi xách váy chạy về nhà gọi mẹ.
Nếu như bạn chưa biết, Tracy từ trước đến nay chỉ có một trách nhiệm là mở tiệc và thế là...hết. Vậy thôi, cô ả đâu có bao giờ hứng thú với mấy trò như Truth Or Dare hay là 7 Minutes In Heaven? Những 'vị khách' thì luôn luôn là kẻ biết điều, Tracy có thể cho bọn họ làm cái khỉ gì trong nhà cô cũng được, miễn đừng đụng chạm đến bản thân cô ả. Hơn nữa Tracy Bradley là loại người chỉ chơi những trò mang về lợi ích! (Nếu là Truth and Dare với cá cược vài trăm ngàn đô la thì sure, why not?)
Tại sao ư? Chúa cũng chẳng biết!
Chốc, Tracy lại trở nên tươi cười.
-Hey! Charlie, Alexander.
Charlie đưa tay lên đáp lại, sau đó theo thói quen luồn tay qua mái tóc mềm mượt của chính mình. Cậu ta không phải là một người quá chuộng lối ăn mặc cầu kì, quá nửa tủ đồ Charlie là đồ thể thao. Nhưng thay vì khiến cậu trở nên nhạt nhẽo hay luộm thuộm thì hội những cô nàng mê trai bóng rổ của St.Luna đều phát cuồng vì cách ăn mặc này của Charlie! Bọn họ luôn hú hét trong điên cuồng và nghĩ thầm trong đầu - thôi chả mặc gì có khi còn tốt hơn!
Ngồi gần đó, với mái tóc đỏ nổi bần bật và gương mặt điển trai không kém phần thu hút là Alexander Smith. Anh mặc một chiếc sơ mi, hai khuy đầu để mở, phối với quần tây tối màu. Anh nở nụ cười chào lại Rosalina. Nhịp tim cô lại bắt đầu lên cơn, chơi trò Olympic In Quarantine 2020 bộ môn chạy tiếp sức...
Đi kèm với đó là hiệu ứng khiến cho gương mặt của Rosalina chợt đỏ dần lên như quả cà chua chín khi cô bẽn lẽn đưa tay lên và nói "hey". Thề có Chúa, nếu Rosalina biết cái bộ dạng dở dở ương ương của mình lúc này cô sẽ vác rìu lên tự chặt dây thần kinh cơ mặt và tìm một cái lỗ để chui đầu xuống như con đà điểu ngay lập tức.

B?N ?ANG ??C
I'M NERD
RomanceWhen life is a play, who would you be? The script writer? The glamorous side character? The best friend guy? The bitchy bitch? Or the main but might not be the one? Well, when life is in this book, who would you be? Highest ranking: no.1 #hotb...
V. Would I Have The Honour?
B?t ??u t? ??u