[ĐM/EDIT] Sau Khi Bị Ép Sinh...

By Jams0214

535K 20.5K 1.7K

Tên Hán Việt: Bị bách cấp tha sinh liễu nhi tử dĩ hậu Tác giả: Tây Đích Nhất Qua Tình trạng bản gốc : Hoàn th... More

Chương 1 Dơ Bẩn
Chương 2 Mua Vui Cho Hắn
Chương 3 Làm Nhục
Chương 4 Tâm Như Tro Tàn
Chương 5 Giả Bộ Thanh Cao
Chương 6 Vật Sở Hữu
Chương 7 Cậu Mang Thai
Chương 8 Không Cần Nói Cho Hắn Biết
Chương 9 Phiền Toái
Chương 10 Không Có Cách Nào Bình Tĩnh Nổi
Chương 11 Khắc Cốt Ghi Tâm
Chương 12 Nghe Lời
Chương 13 Không Cần Quan Tâm Tới
Chương 14 Sao Phải Khổ Sở Như Vậy
Chương 15 Thiếu Nhân Tình
Chương 16 Đen Đủi
Chương 17 Thuộc Về Tôi
Chương 18 Uy Hiếp
Chương 19 Đừng nghĩ có thể rời đi
Chương 20 Giúp Tôi
Chương 21 Dạy Dỗ
Chương 22 Còn Muốn Làm Sao
Chương 23 Thả Tôi Ra
Chương 24 Cam Chịu
Chương 25 Thân Thể Không Khỏe
Chương 26 Hứng Thú
Chương 27 Tin Lời Cậu
Chương 28 Bất Mãn
Chương 29 Giằng Co
Chương 30 Đau quá
Chương 31 Tự Tôn
Chương 32 Yên Lặng
Chương 33 Bị Bao Nuôi
Chương 34 Dấu Hôn
Chương 35 Không Tin Tưởng Tôi Sao ?
Chương 36 Khoảng Thời Gian Cậu Mong Đợi Nhất
Chương 37 Say Rượu
Chương 38 Say Rượu Làm Loạn
Chương 39 Đừng Chạm Vào Tôi
Chương 40 Lồng Giam
Chương 41 Mua Thuốc Tránh Thai
Chương 42 Câu Dẫn
Chương 43 Phản Ứng Không Kịp
Chương 44 Đây Là Cho Ai Dùng
Chương 45 Nhục Nhã
Chương 46 Chỉ Thích Hợp Để Đàn Ông Ôm
Chương 47 Chân Tướng
Chương 48 Khủng Khoảng
Chương 49 Sinh Con Cho Tôi
Chương 50 Biết Sai Rồi Sao
Chương 51 Sẽ Không Để Cậu Yên
Chương 52 Thật Dơ Bẩn
Chương 53 Không Thấy Ngày Mai
Chương 54 Phơi Bày Ra Ánh Sáng
Chương 55 Thuộc Quyền Sở Hữu
Chương 56 Giữ Lại Bên Người
Chương 57 Rượu Mời Không Uống Lại Thích Uống Rượu Phạt
Chương 58 Đừng Chạm Vào Tôi
Chương 59 Nghe Lời
Chương 60 Làm Sao Bây Giờ
Chương 61 Sống Phải Phụ Thuộc
Chương 62 Hành Tung
Chương 63 Không Liên Lạc Được
Chương 64 Tính Sổ
Chương 65 Không Sạch Sẽ
Chương 66 Làm Sai Cái Gì ?
Chương 67 Khoảng Cách
Chương 68 Không Được Tự Nhiên
Chương 69 Ấm Áp
Chương 70 Tai Họa
Chương 71 Bản Năng
Chương 72 Không Muốn Ôm Tôi Sao ?
Chương 73 Chăm Sóc Cho Cậu
Chương 74 Thiếu Cảm Giác
Chương 75 Mới Lạ ?
Chương 76 Nhớ cậu
Chương 77 Còn Muốn Lập Đền Thờ
Chương 78 Xin Hãy Buông Tha Tôi
Chương 79 Hối Hận
Chương 80 Nhiệt Tình
Chương 81 Ở Bên Cạnh Tôi
Chương 82 Nhận Sai
Chương 83 Khủng Hoảng
Chương 84 Dục Vọng
Chương 85 Thích Hợp Nhất
Chương 86 Không Muốn Gặp Hắn
Chương 87 Liên lụy
Chương 88 Cậu Rất Sợ Tôi ?
Chương 89 Sợ Hãi
Chương 90 Không Kém Lần Nào
Chương 91 Khác Thường
Chương 92 Không Nên Cho Cậu Ra Ngoài
Chương 93 Còn Có Tôi Ở Đây
Chương 94 Không Rõ Ràng
Chương 95 Không Còn
Chương 96 Không Bình Yên
Chương 97 Tin Là Thật
Chương 98 Cậu Không Sai
Chương 99 Không Chút Lưu Tình
Chương 100 Còn Đau Không ?
Chương 101 Cút Ra Ngoài
Chương 102 Chỉ Có Thể Đáp Lại
Chương 103 Mang Về
Chương 104 Khiến Em Quên Đi Hắn
Chương 105 Thuộc Quyền Sở Hữu
Chương 106 Mất Khí Lực
Chương 107 Chính Là Gã
Chương 108 Chân Tướng
Chương 109 Muộn Màng
Chương 110 Cuộc Sống Hạnh Phúc
Chương 111 Mê Luyến
Chương 112 Sai Rồi Sao
Chương 113 Đảo Ngược Tình Thế
Chương 114 Chẳng Ra Gì
Chương 115 Ân Cần
Chương 116 Rất Bẩn Sao
Chương 117 Đau Đớn
Chương 118 Anh Có Thích Tôi Không ?
Chương 120 Khôn Ngoan
Chương 121 Giúp Cậu
Chương 122 Giữ Chặt Cậu
Chương 123 Không Buông Bỏ Được
Chương 124 Thích Sao
Chương 125 Con Mệt Mỏi Quá
Chương 126 Sai Ở Đâu
Chương 127 Thích Em
Chương 128 Tôi Chờ Anh Về
Chương 129 Không Hài Lòng
Chương 130 Tôi Muốn Gặp Cậu Ấy
Chương 131 Không Thể Thay Thế
Chương 132 Bị Hủy Hoại
Chương 133 Quay Trở Về
Chương 134 Ngây Ngô
Chương 135 Đi Tìm Em
Chương 136 Bào Khoét
Chương 137 Không Bớt Lo
Chương 138 Lưỡi Dao Sắc Bén
Chương 139 Gặp Được Em
Chương 140 Tương Tư Thành Bệnh
Chương 141 Phát Run
Chương 142 Nuốt Vào Bụng
Chương 143 Không Yên Ổn
Chương 144 Miêu Tả Sinh Động
Chương 145 Đau Khổ Hóa Tro Tàn
Chương 146 Người Xa Lạ
Chương 147 Là Em Sao ?
Chương 148 Hối Hận
Chương 149 Bị Bóng Đè
Chương 150 Giải Thoát
Chương 151 Từ Bỏ
Chương 152 Ôn Nhu
Chương 153 Thất Bại
Chương 154 Anh Không Nhớ Tôi Sao ?
Chương 155 Anh Lừa Tôi
Chương 156 Ở Nhà Bồi Anh
Chương 157 Tin Tưởng
Chương 158 Say Rượu
Chương 159 Cẩn Thận
Chương 160 Chua Xót
Chương 161 Hậu Quả Xấu
Chương 162 Hèn Mọn
Chương 163 Muốn Tạo Niềm Vui Cho Em
Chương 164 Hỏng Mất
Chương 165 Rùng Mình
Chương 166 Chỉ Có Tôi Quan Tâm Em
Chương 167 Sẽ Sinh Bệnh
Chương 168 Đùa Bỡn
Chương 169 Không Nhận Ra
Chương170 Trêu Chọc
Chương 171 Rất Nhớ Em
Chương 172 Là Do Hắn
Chương 173 Đến Sách Giáo Khoa Cũng Phải Bó Tay
Chương 174 Thân cận
Chương 175 Cười So Với Khóc Còn Khó Coi Hơn
Chương 176 Tình Yêu Điên Cuồng
Chương 177 Đừng Sợ
Chương 178 Tôi Chính Là Người Thân Của Em
Chương 179 Muốn Bỏ Trốn
Chương 180 Phải Làm Sao, Em Mới Quay Trở Về
Chương 181 Quả Báo
Chương 182 Nghẹn Ngào
Chương 183 Sẽ Nuôi Em Cả Đời
Chương 184 Sẽ Không Bỏ Rơi Tôi Chứ ?
Chương 185 Thích Tôi
Chương 186 Nếu Không Thì, Tôi Ở Lại Với Em?
Chương 187 Tôi Muốn Anh Cút
Chương 188 Yếu Ớt
Chương 189 Thỏa Mãn
Chương 190 Quá Mức Lộ Liễu
Chương 191 Phải Làm Sao Mới Có Thể Bù Đắp ?
Chương 192 Hình Thức Truy Thê
Chương 193 Ngoan Ngoãn Nghe Lời
Chương 194 Thích Hợp
Chương 195 Sẽ Luôn Bên Em
Chương 196 Chỉ Có Hắn
Chương 197 Khóc
Chương 198 Bởi Vì...Tôi Đang Theo Đuổi Em
Chương 199 Giận Dỗi
Chương 200 Ôm Lấy Em

Chương 119 Cảm Tình

2.5K 98 7
By Jams0214

Edit : Chenggg
Beta : Đòe

Cụ thể, Ninh Tu Viễn lại không nói ra.

Hắn không phải là người luôn đem yêu thích treo bên miệng, quan niệm từ xưa của hắn là thích một người thực sự rất lãng phí sức lực, nhìn thấy người khác vì yêu mà muốn chết muốn sống, hắn cảm thấy rất không đáng giá, cả đời này hắn đều không cần tình yêu.

Muốn sống cùng Sầm Lễ với thích Sầm Lễ cũng không thể đánh đồng với nhau.

Hắn giúp Sầm Lễ chỉnh lại quần áo, phát hiện đôi mắt đen nhánh của Sầm Lễ đang nhìn hắn.

Ninh Tu Viễn nhíu mày nói, "Đừng hỏi linh tinh, việc này chả có ý nghĩa gì." Thật ra lúc trước Ninh Tu Viễn chính là một thẳng nam.

Hắn không có hứng thú với đàn ông,chẳng qua là do ở quán bar có người câu dẫn hắn, cũng chỉ là gặp dịp thì chơi.

Sầm Lễ im lặng không nói.

Ninh Tu Viễn lại nói, "Cũng sắp kết hôn rồi đến lúc đó nhà họ Ninh cũng sẽ công nhận cậu, đứa bé cũng sẽ nhận cậu."

Nếu không để bụng, sao có thể sẽ cùng người này kết hôn, bảo bảo nằm cách đó không xa, trong phòng bệnh cũng chỉ có bọn họ, một nhà ba người.

Rất thích ý.

"Được thôi." Sầm Lễ thanh âm rất nhẹ nhàng.

Bộ dáng suy yếu của Sầm Lễ, khiến cho hắn mềm lòng hơn chút, Ninh Tu Viễn nói, "Cậu nghĩ nên đặt tên gì cho con là hay nhất??"

"Không biết." Sầm Lễ nói.

Chút ôn nhu còn sót lại của hắn cũng tan biến, "Vậy cậu ngẫm lại xem, học hành bao nhiêu năm như thế mà một cái tên cũng nghĩ không nổi ????."

Đôi mắt của Sầm Lễ đen sậm lại, "Tôi thật sự không biết."

Ninh Tu Viễn bị thái độ này của Sầm Lễ làm cho bực bội, hắn nói, "Muốn cậu nghĩ một cái tên cũng quá khó khăn???" Cũng bởi vì nhóc con là do Sầm Lễ khổ cực sinh ra, Ninh Tu Viễn mới hỏi ý kiến của Sầm Lễ.

Hắn thấy nhà khác sinh con xong, thái độ không giống như cậu, đều là hai người vô cùng hạnh phúc cùng thương lượng đặt tên cho bé con, tên nào dễ nghe, tên nào càng có ý nghĩa, tại sao hắn muốn cùng Sầm Lễ thương lượng lại thành ra như vậy.

Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Bạch Thành Úc tới để kiểm tra tình trạng thân thể của Sầm Lễ.

Nghe thấy động tĩnh vừa rồi, Bạch Thành Úc sắc mặt ngưng trọng nói, "Ninh Tu Viễn."

"Tôi chưa làm gì cả, tôi chỉ muốn cậu ấy nghĩ tên cho bảo bảo thôi." Ninh Tu Viễn còn có chút ủy khuất. ( Ù uôi, hẳn là ủy khuất )

Phải rất để ý một người, mới có thể đi hỏi ý kiến của người đó, bằng không Ninh Kỳ đã sớm quyết định đặt tên cho con là gì rồi, nào đến lượt Sầm Lễ đưa ra ý kiến, ý tốt của hắn lại nhận được sự lạnh nhạt từ Sầm Lễ.

Sầm Lễ khép hờ đôi mắt.

Ninh Tu Viễn cũng không ở lại phòng bệnh quá lâu, trong công ty còn có chút việc, hắn nhờ người ở lại để chăm sóc cho Sầm Lễ.

Chờ Ninh Tu Viễn đi rồi, Sầm Lễ mới mở mắt.

Bạch Thành Úc rót nước pha thuốc cho Sầm Lễ, nói, "Cảm giác đã tốt chút nào chưa?"

"Vẫn ổn." Sầm Lễ trả lời.

Ninh Tu Viễn không ở đây, Sầm Lễ mới nói nhiều lên hơn một chút, lâu lắm rồi cậu mới có người để nói chuyện cùng, mỗi khi tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe, có thể cùng Bạch Thành Úc nói vài câu.

Sầm Lễ nói, "Đã lâu rồi tôi chưa đi thăm mẹ."

Vì mang thai nên cậu không dám ra khỏi cửa, càng đừng nói đến việc đi tới thăm mẹ, vì cậu không muốn mẹ nhìn thấy bộ dáng chật vật của mình.

Chiếc áo lông xám kia, cậu để ở trong tủ quần áo, thường xuyên sẽ lấy ra ngắm nghía một chút.

"Bác gái sẽ không trách cậu, chờ sức khỏe tốt hơn cậu có thể đi thăm dì." Bạch Thành Úc nói.

Sầm Lễ gật đầu, nhìn Bạch Thành Úc nói," bác sĩ Bạch, trong khoảng thời gian này cảm ơn anh đã chăm sóc, tôi vẫn luôn cho rằng ở hiền sẽ gặp lành, chắc chắn anh sẽ hoàn thành được nguyện vọng của tôi."

"..."Lời này nghe có chút kỳ lạ, "Vậy còn cậu thì sao? cậu cũng sẽ gặp được điều tốt lành."

Sầm Lễ lắc lắc đầu, "Đã sớm không còn nữa rồi."

Ban đầu cậu còn sẽ trông cậy vào, chờ ngày nào đó Ninh Tu Viễn chán ghét cậu, cậu còn có thể bắt đầu một cuộc sống mới, có lẽ sẽ hẹn hò với một cô gái nào đó nhưng chưa phải lúc này, dù sao cuộc sống cũng sẽ theo hướng đó, nhưng hiện thực đã chứng minh, suy nghĩ của cậu thật là ngu xuẩn.

Sầm Lễ ở lại bệnh viện ở hơn một tuần, Ninh Tu Viễn có thời gian sẽ đến thăm cậu, trừ vài ngày đầu thì mấy ngày sau thái độ của Sầm Lễ đối với Ninh Tu Diễn cũng tốt hơn chút ít.

Đã có thể bước xuooa g giường, Sầm Lễ ngẫu nhiên sẽ thừa dịp có ánh mặt trời ấm áp, ra ngoài phơi nắng, đã vào thu nên ánh nắng cũng không làm người ta cảm thấy khó chịu.

Đột nhiên có người ở đằng sau kêu tên cậu, "Sầm Lễ?"

Sầm Lễ tìm kiếm hướng phát ra âm thanh kia, cách đó không xa có một cô gái, đang đẩy xe cho một bà lão.

Cô gái cùng với bà lão nói vài câu, sau đó đi về phía cậu.

"Rốt cuộc cũng gặp được anh, trong khoảng thời gian này Hàn giáo sư vẫn luôn tìm anh, còn hỏi tôi rất nhiều lần, cậu đổi số điện thoại rồi à ?? Làm sao cũng không liên lạc được." Từ sau khi mẹ Sầm Lễ qua đời, cô không gặp được cậu nữa.

Bất quá nhìn sắc mặt và cách ăn mặc của Sầm Lễ, có vẻ như là đang phải nằm viện, Tiểu Tuệ hỏi, "Cậu bị bệnh sao?" Sầm Lễ lên tiếng, nói,"Đừng nói cho Hàn Kham biết cô gặp được tôi ở đây."

"Vì sao? có phải hai người xảy ra tranh cãi gì hay không, tôi thấy anh ấy rất vội vàng." Tiểu Tuệ lại nói.

"Xin cô đừng hỏi thêm gì."

Tiểu Tuệ chưa từng thấy qua bộ dạng lạnh lùng như thế của Sầm Lễ, trước kia trong phòng bệnh, Sầm Lễ không giao tiếp với cô nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn cũng rất hiền lành, thế mà hôm nay lại khiến người ta có cảm giác ra xa cách khó gần.

Tiểu Tuệ thở dài một tiếng, đang muốn trở lại chỗ của bà lão, liền thấy có một chàng trai cao lớn anh tuấn đi về phía Sầm Lễ.

Thanh niên này cô đã từng gặp qua, lần trước có tới thăm bệnh mẹ Sầm Lễ vài lần, là con trai duy nhất của Ninh Gia đã trợ cấp viện phí cho mẹ Sầm Lễ, Ninh Tu Viễn.

"Sao đi ra ngoài mà không nói trước một tiếng?" Ninh Tu Viễn đi tới, sau đó giúp Sầm Lễ gạt chiếc lá khô rơi trên vai cậu xuống.

"Anh cũng không ở đây." Sầm Lễ nói.

"Mấy ngày nữa sẽ mua cho cậu điện thoại mới, cậu thích loại nào?" Ninh Tu Viễn ân cần hỏi.

"Có cái dùng là được."

Đã ngăn cách với thế giới bên ngoài từ lâu, Sầm Lễ cảm thấy có điện thoại hay không, với cậu mà nói cũng chả khác gì.

Tiểu Tuệ đứng bên cạnh thấy một màn này, một lúc lâu vẫn chưa phản ứng lại, cũng không khỏi có chút ấm ức trong lòng.

Lúc sau, Ninh Tu Viễn lại nói, "Tôi bế con một lúc, nó lại ngủ, bảo bảo hình như học theo cậu, đều không thích chơi đùa với tôi."

Nghe thấy những lời này, Tiểu Tuệ thốt lên kinh ngạc, tiếng ồn này đã thu hút sự chú ý của Ninh Tu Viễn, ý thức được tình huống ra sao, Tiểu Tuệ vội vàng quay về chỗ bà lão kia, đẩy xe lăn rời đi trong trạng thái hoang mang.

Ninh Tu Viễn không có ấn tượng gì với Tiểu Tuệ lắm, hắn hỏi, "Cậu quen cô ta sao?" Sầm Lễ rất bình tĩnh nói," không quen không biết."

Chỉ là sau khi nói xong, hai mắt Sầm Lễ cay cay, cậu cảm giác rằng những thứ quan trọng, đang ngày cành xa cách cậu......

Vẫn là bảo bảo đang iu nhất, kính mong tác giả dành cho bảo bảo nhiều xuất lên sóng hơn ~(*+﹏+*)~

Sáng mai đi tiêm, nên được ba chương là chắc chắn còn có thêm được chương nào khum thì tôi sẽ cố gắng 🔥🔥🔥

Continue Reading

You'll Also Like

760K 29.1K 29
✒️Tác giả : Khốn Khốn Khốn a. 📜 27 chương + 2 phiên ngoại. 🔖 Nguồn : Raw + convert. 🎉Thể loại : đam mỹ, sủng, tù cấm, song hướng thầm mến, h văn...
241K 10.4K 50
Tác giả: Thiết Oa Đôn Đại Nhục Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Phần 50 _____________________ *Hai chân tàn tật và là con riêng Beta, sau đó được nhậ...
218K 5.7K 116
Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm ( Edit - Hvan ) Hán Việt: Bị khuê mật nam hữu thượng thác dĩ hậu ( 1V1 cao H ) Tác giả: Oản Đậu Giáp Tình trạn...
559K 39.7K 76
Tên Hán Việt: Dưỡng liễu bát niên đích kim ti tước phi tẩu lạp Tác giả: Kiều Dữu Editor: Bun | cahoidonghop.wordpress.com Raw: Tấn Giang, shubaow - Q...