cp: BajiTake và ChifuTake là cặp phụ
plot: Takemichi là một thú nhân, Baji là một thương gia giàu có, Chifuyu là thuộc hạ thân cận của Baji
-----------------------------------------------------------------------
Takemichi nó là một thú nhân
Nghe ngầu lắm đúng không? Chính nó cũng thấy vậy, nó là một con hổ, là một chúa tể sơn lâm, thống trị muôn loài, rất mạnh mẽ và oai phong. Nó có thể làm mọi điều nó muốn, thỏa sức phá hoại nơi chốn rừng sâu này mà không sợ gì cả, vì nó là vua cơ mà, ai dám cản nó.
Nhưng ước mơ kia, Takemichi không thể thực hiện được. Vì ngay từ khi còn nhỏ, nó đã đeo trên mình chiếc vòng cổ thú cưng, bị giam cầm trong chiếc lồng, mang ra làm trò mua vui cho lũ nhân loại. Nó hận nhân loại lắm, tại sao lại cướp mất tự do của nó? Tại sao nó là người phải chịu sự giày vò này?? Tại sao?
Chán đời, nó định tự sát để giải thoát cho bản thân, mong muốn rằng kiếp sau mình sẽ có tự do.Cơ mà đời không như là mơ, nó không những không chết mà còn rơi vào tay kẻ nó căm ghét nhất của cuộc đời mình
Baji keisuke
Gã ta chính là người phát hiện ra nó là thú nhân và mang nó rời xa khỏi vòng tay mẹ. Là kẻ mà có cho nó ăn thịt của chính gã thì Takemichi nó cũng không thèm ăn.
Gầm gừ ngồi trong chiếc lồng, nó dương đôi mắt đầy uất hận về phía gã, Baji nhận ra ánh mắt ấy đang hướng về mình, cười lớn lại gần chiếc lồng, mạnh bạo bóp mặt của Takemichi kéo lại gần mình mà đe dọa
"Mày nên cất ánh mắt đó lại hoặc tao sẽ móc đôi mắt xinh đẹp này ra ngay tại đây"
Nói xong gã đứng dậy phủi bụi trên tay mà ra lệnh
"Mang nó về"
Chiếc lồng được phủ một tấm vải đen lên, rồi Takemichi cảm nhận được sự di chuyển. Không biết qua bao lâu mà nó thiếp đi, đến khi nó nghe được tiếng động mà trở mình, thấy thế kẻ đó đưa tay lên bật công tắc điện Bóng đèn nhỏ treo giữa căn phòng thắp sáng lên. Đôi mắt nó không quen mà nheo mắt lại
"Dậy rồi à, ăn chút gì đó không?"
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, nó tò mò ngồi dậy thì phát hiện ra bản thân không còn ở trong chiếc lồng thú nữa mà thay vào đó là ở trong một căn phòng nhỏ, không có cửa sổ chỉ có bóng đèn là vật sáng duy nhất, ngoài ra nó đang nằm trên một chiếc giường trải ga trắng và cổ chân thì bị còng lại.
Kẻ đó ngồi xuống ghế cạnh giường mà đưa ra cho một khay thức ăn nhỏ. Takemichi mở mắt to ra để nhìn, là một cậu trai có mái tóc màu vàng nhạt, hơi dài, nhưng không đủ để che đi đôi mắt xanh ấm áp đó.
Takemichi e dè lùi lại sát tường, im lặng nhìn chằm chằm cậu trai. Thấy vậy cậu ta cười ngượng múc lên một muỗng cháo
"Nói a nào, rồi ta đút cho"
Nó lưỡng lự một lúc lâu, cậu trai kia thì vẫn vui vẻ giơ lên muỗng đầy cháo. Nhận thấy không có gì nguy hiểm, Takemichi từ từ bò lại ăn.
"Ngoan lắm"
Cậu trai đó xoa đầu nó, rồi lại múc thêm một muỗng đầy cháo lên đút cho nó. Thoáng chốc đã ăn hết sạch cháo. Cậu trai đó thu dọn đồ lại định rời đi thì bị nó níu áo lại, lí nhí nói
