Cả 2 đứng đợi tầm vài phút thì nghe tiếng giày cao gót vang lên cũng bởi buổi tối các cửa hàng đóng cửa nên tiếng động khá rõ, họ quay lại thì thấy 1 người phụ nữ đang đi về cuối con ngõ nơi bọn họ đứng.
"Ôi mẹ ơi tổn thọ mất, tối rồi mà nghe tiếng giày cao gót gõ lên nền đất lạnh thế làm tớ muốn đứng tim".
Phàm Hy Bảo vút ngực như trấn an mình, đúng là bị dọa sợ thật, quán rượu gì tà ma thế này.
Phàm Hy Bảo còn định mắng thầm nhưng ngạc nhiên vì nhìn thấy người trước mắt, cô cười nói:
"A chị...chào chị, là chị ạ chị có nhớ em không? Buổi sáng ở phố ẩm thực chị đã chỉ chỗ cho em""Xin chào mọi người. A chào em, không ngờ gặp em ở đây thật trùng hợp." Cô gái cười nói, gật đầu chào.
Kỷ Hạ Giang lịch sự gật đầu chào, nương theo đèn đường nhìn rõ người phụ nữ trước mặt. Người đó mặc váy dài màu đen, dáng người cao gầy, tóc được búi gọn sau đầu một ít tóc mai 2 bên thả xuống sườn mặt.
Kỷ Hạ Giang nhớ đến lời tiểu Phàm tâng bốc người phụ nữ này, quả là không sai. Chị ta rất mỹ, nét thành thục hoà lẫn cả quyến rũ, nhưng cũng không thiếu đi phần dịu dàng, là 1 người phụ nữ khiến người khác khó quên đây.
"Chị là người đón bọn em ở quán rượu ạ?", Phàm Hy Bảo hỏi.
Hàn Ninh mỉm cười đáp: "Đúng vậy, chị là Hàn Ninh, chủ của quán. Mọi người trong quán cũng khá bận nên chị thường hỗ trợ vài việc."
"Em là Phàm Hy Bảo, cậu ấy là bạn em Kỷ Hạ Giang. Thật trùng hợp không ngờ gặp lại chị, vui quá". Phàm Hy Bảo cười nói, Kỷ Hạ Giang theo đó cũng hướng về Hàn Ninh tiếp tục gật đầu.
"Vậy mọi người đi theo chị nha. Định vị địa chỉ của quán có 1 chút lỗi, không phải ở cuối ngõ mà khi rẽ vào ngõ đi một chút sẽ thấy lối đi nhỏ bên phía tay phải rẽ vào đó mới đúng."
Hàn Ninh vừa giải thích vừa dẫn đường.Họ đi theo cô ấy sau khi rẽ vào lối nhỏ 2 bên phía tường trang trí đèn và một ít chữ cùng hình ảnh, đi tiếp đến 1 cánh cửa màu trắng có biển hiệu để chữ "Tỉnh".
Hàn Ninh vừa nói vừa mở cửa cho cả 2:
"Quán bình thường chỉ tiếp tối đa 25 -30 khách nên lần sau mọi người có đến có thể điện đặt bàn trước, may là lúc nãy có 1 bàn tầm 7-8 khách vừa về thì em điện đến, nếu không phải thất lễ với mọi người rồi."Phàm Hy Bảo háo hức vừa vào nhìn quanh quán. Ở đây để đèn sáng vừa đủ và tiếng nhạc không lời vang lên hoà cùng tiếng nói khẽ trò chuyện của những vị khách ngồi xung quanh.
Màu chủ đạo quán là màu đen đỏ, trên tường treo đầy tranh ảnh, sách báo còn quầy bar thì lấp đầy bởi đủ các loại rượu rất đẹp mắt, có vài chỗ ngồi ở quầy, cũng có 2 - 3 bàn xung quanh, nhìn lên trên thì trần nhà được làm trong suốt có thể ngắm bầu trời buổi đêm, thiết kế rất ấn tượng.

B?N ?ANG ??C
[BHTT] Quán r??u trong ng?
RomanceM?i b?n th??ng m?n ghé quán r??u trong ng? g?p bà ch? quán r??u *T?nh* nh?ng bán say lòng ng??i. L?i t?c sang ti?m ?n nho nh? c?a ng??i yêu ch? ta.
Ch??ng 3
B?t ??u t? ??u