Buổi sáng, tại thành phố A.
"Phàm Hy Bảo mau dọn dẹp đống quà vặt của em đi"
"Đợi em ăn xong rồi dọn luôn, chị ngồi yên đi"
"Em qua nhà người khác chơi lần nào về cũng để lại đống rác vậy à?"
"Đâu có, ở thành phố A này em đến chơi mỗi nhà chị Hân Ngôn thôi hihi" Phàm Hy Bảo vô tư trả lời liền nhận được cái liếc mắt từ người đang quét nhà kia - hoạ sĩ Hân Ngôn.
"Mà chị Hân Ngôn thường cuối tuần chị đi vẽ ở xa mà sau tuần này rảnh rỗi vậy?"
"Tô Vân về nước, ngày mai mọi người hẹn nhau ở nhà của Hàn Ninh làm tiệc".
"Chị Tô Vân về rồi à nhanh quá mới đó lại 1 năm."
"Còn thiếu 1 người thì sẽ được giống mấy năm trước cùng nhau tụ họp đông đủ"
Hân Ngôn thở dài luyến tiếc nói.Hình như kỷ niệm luôn là điều khiến con người nhớ đến 1 là thở dài tiếc nuối, 2 là cười thật vui vẻ nhưng cũng tiếc nuối.
"Chị! Cậu ấy có về thì bọn em cũng không bao giờ bước chân vô nhà cô ta. Mà chị đừng nhắc đến cậu ấy làm em nhớ muốn chết.
Tên chết dẫm đó chẳng lẽ sẽ định cư ở bên kia luôn, hôm nào điện thoại em phải mắng một trận mới được"
Phàm Hy Bảo hơi bực bội nói."Mọi chuyện qua lâu rồi mọi người cũng nên cho qua đi, đều là bạn bè mà"
Hân Ngôn nhìn tiểu Phàm nói, cô cũng không biết vì sao mọi người phải đi đến bước đường không thể nhắc tên nhau như vậy. Tiểu Phàm là đứa nhỏ dễ tính hoạt bát nhất mà mỗi lần nhắc đến "Hàn Ninh" liền mất bình tĩnh, còn tức giận.Nhưng dù tiểu Kỷ và Hàn Ninh đã kết thúc 2 năm rồi nhưng cô và 2 bạn nhỏ này vẫn duy trì tình bạn với nhau từ xưa đến hiện tại, mọi người khi nói chuyện bình thường cũng tránh né nhắc quá khứ.
Phàm Hy Bảo không trả lời chị ấy, cô nghĩ dù mọi chuyện qua bao lâu nhưng người trong câu chuyện không qua được, thì vĩnh viễn không cho qua thôi.
Hân Ngôn đổi sang chủ đề khác, nói "mà em đến thành phố A nửa năm rồi có kết giao với bạn bè mới không, sao suốt ngày chạy đến đây vậy?"
"Có chứ em đáng yêu vậy mà trong công ty từ trên xuống dưới đều yêu thích. Chỉ là thấy chị người già cô độc nên lại làm không khí vui tươi thôi" Phàm Hy Bảo cười trêu chọc chị ấy. Nói đi cũng phải nói lại, cô bây giờ đang làm quản lý phòng kinh doanh của nhãn hàng nước ngọt - lúc trước tốt nghiệp là làm ở thành phố B, vừa chuyển về thành phố A tầm hơn nửa năm thôi.
"Em cũng khác gì chị, gần 25-26 tuổi đầu vẫn độc thân" Hân Ngôn mỉa mai nhìn đứa nhỏ đang ngồi sofa ăn quà vặt kia.
"Chịu thôi! Bạch mã hoàng tử của Phàm công chúa chưa đến"
"Mà tiểu Phàm nói chuyện nghiêm túc đã. Chị có chuyện này không biết nên nói không, nhưng nghĩ nên nói với em trước đã. Nhưng không được cắt lời chị hay nổi giận đó"
Hân Ngôn ngồi xuống sofa cạnh Phàm Hy Bảo."Gì nghiêm trọng vậy? Được em hứa, chị nói đi làm em tò mò quá" tiểu Phàm bỏ gói bánh xuống quay qua chăm chú lắng nghe.

B?N ?ANG ??C
[BHTT] Quán r??u trong ng?
RomanceM?i b?n th??ng m?n ghé quán r??u trong ng? g?p bà ch? quán r??u *T?nh* nh?ng bán say lòng ng??i. L?i t?c sang ti?m ?n nho nh? c?a ng??i yêu ch? ta.