Bạn học tiểu Kỷ bị đau muốn chảy nước mắt nhưng không dám la lên, chỉ đành buông tay ra.
Sau lại cảm nhận tay hơi chảy máu liền nhanh đứng dậy giả vờ nói mình đi lấy nước rồi lẻn vào bếp."Ui!!!" Kỷ Hạ Giang rửa vết thương vì sợ mọi người thấy, chị Hàn Ninh ra tay thật tàn nhẫn nha cấu 1 cái rách mấy chỗ trong lòng bàn tay còn rỉ máu.
Hàn Ninh nói đi vệ sinh, nhưng lại theo đến đứng ngay cửa phòng bếp nhìn Kỷ Hạ Giang đang làm sạch vết thương, có chút hối hận
Không hiểu vì sao mình lại nổi tính trẻ con như vậy, cấu muốn rách da người ta...à không phải muốn là rách luôn rồi.
"Tiểu Kỷ, tay em..." Hàn Ninh nhỏ giọng nói.
"A giật cả mình"
Kỷ Hạ Giang hết hồn cứ tưởng ai khác vào đây."Đến đây, chị thoa thuốc sát trùng cho"
Hàn Ninh nhìn Kỷ Hạ Giang dù rửa sạch vết máu, nhưng không yên tâm tốt nhất nên sát khuẩn. Nàng cũng tự biết móng tay mình để dài và nhọn ra sao.Hàn Ninh kéo Kỷ Hạ Giang đi vào phòng làm việc của nàng, lục tìm thuốc. Bởi vì nhà có trẻ con, nên hầu như không thiếu thuốc gì.
Kỷ Hạ Giang lần đầu tiên bước vào. Cô nhìn xung quanh, rất sạch sẽ, ngăn nắp nha, có kệ sách, tạp chí, 1 bộ bàn làm việc và ôi trời 1 tủ rượu cao chất đầy rượu!!! Người phụ nữ này đích thị là bà chủ quán rượu
"Xin lỗi" Hàn Ninh vừa thoa xong thuốc, nhìn lòng bàn tay lại hối lỗi.
"Không sao đâu, ổn rồi. Nấu ăn thỉnh thoảng còn bị dao trúng nhiều hơn" Kỷ Hạ Giang nói dối, cô đã bao giờ bị dao nào làm thành ra như thế đâu.
Hàn Ninh nhìn bạn nhỏ tiểu Kỷ còn an ủi ngược lại mình, kỳ thật người ta hiểu chuyện như thế nào giống bạn nhỏ, chỉ có nàng 30 tuổi rồi còn tuỳ hứng chẳng ra sao. Có loại xúc động thúc đẩy nàng liền đưa tay ôm lấy Kỷ Hạ Giang
"Không có gì đâu, em biết chị đùa mà không có cố ý. Em cũng đùa mạnh tay, nên hoà nha"
Kỷ Hạ Giang giật mình nhìn, đưa tay ôm lại vỗ vỗ lưng Hàn Ninh.
"Ừm" Hàn Ninh đáp, đầu vẫn vùi vào cổ Kỷ Hạ Giang tay càng siết chặt, đừng hỏi nàng vì sao, nàng không nghĩ được gì cả nàng chỉ muốn ôm thôi.
"Không sao mà, sao còn khó dỗ hơn cả Đình Đình"
Kỷ Hạ Giang cười cười, cảm thấy Hàn Ninh rất đáng yêu, không nhịn được 1 tay từ vỗ lưng chuyển thành nhéo nhẹ eo chị ấy, người này thật gầy.
Cô lại nói "Đình Đình đáng yêu có da thịt hơi nhiều".Hàn Ninh nghe thấy đùa giỡn nàng, liền mở miệng cắn vào cổ Kỷ Hạ Giang nhưng không dám cắn mạnh.
"Hàn lão bản, đau đó... đừng cắn" Kỷ Hạ Giang không hiểu nỗi định hỏi cô Hàn Ninh đây là người hay gì mà thích cắn thế, nhưng không dám nói ra. Từ lúc quen biết người phụ nữ này, số lần bị ngược thiệt sự nâng cao.
Hàn Ninh rời khỏi cổ ngước lên nhìn, Kỷ Hạ Giang cũng nhìn nàng thấy gò má Hàn Ninh đỏ lên có lẽ vì uống rượu, liền cười tươi. Hàn Ninh thấy lúm đồng xu của người nọ, đưa tay chọt vào má bạn tiểu Kỷ.
Kỷ Hạ Giang nhìn Hàn Ninh, Hàn Ninh cũng đang nhìn nàng, tay vẫn đang ôm lấy em ấy.
"Tiểu Kỷ cậu ở đâu vậy?" Tiếng tiểu Phàm bỗng vang lên, làm 2 người giật mình buông ra, lúng túng bủa vây.
Kỷ Hạ Giang hoảng hốt bước về phía cửa nhanh chân đi ra ngoài.
"Tớ đây, chuyện gì vậy tiểu Phàm"
"Cậu và chị Hàn Ninh đi đâu vậy thấy lâu quá nên kiếm cậu" Phàm Hy Bảo hỏi.
"Tớ hơi choáng nên mượn phòng sách của chị ấy nghỉ một chút"
Kỷ Hạ Giang không nói dối, đúng thật là choáng váng.Chết tiệt thế nhưng vừa rồi cô có loại xúc động rất muốn hôn Hàn Ninh, nếu tiểu Phàm không gọi cô tỉnh táo sợ là đã xảy ra gì đó.
"Chắc cậu uống nhiều rồi, tớ cũng đau cả đầu, ngoài kia lạnh quá. Ra đây, chị Hân Ngôn pha trà giải rượu kìa"
Kỷ Hạ Giang bước ra phòng khách, cũng giải thích như vừa rồi.
Nàng nhận ly trà giải rượu từ Hân Ngôn liền uống hết, thật cần gì đó giúp cô thanh tỉnh đầu óc đang rối loạn của mình lúc này. Cô làm sao lại có suy nghĩ "hôn Hàn Ninh" như thếHàn Ninh sau đó cũng đi ra cùng mọi người uống trà giải rượu, nàng nhìn Kỷ Hạ Giang - người vừa nhanh chân chạy trối chết khỏi phòng nàng.... từ đáy lòng có điểm chán ghét.

B?N ?ANG ??C
[BHTT] Quán r??u trong ng?
RomanceM?i b?n th??ng m?n ghé quán r??u trong ng? g?p bà ch? quán r??u *T?nh* nh?ng bán say lòng ng??i. L?i t?c sang ti?m ?n nho nh? c?a ng??i yêu ch? ta.
Ch??ng 11
B?t ??u t? ??u