"Hàn Ninh sẽ....."
.
.Phàm Hy Bảo thấy nàng lấp lửng càng hối thúc "chị ta sẽ gì, chị nói nhanh đi"
"Ừm...sẽ kết hôn"
"Cái gì! Khốn kiếp" Phàm Hy Bảo la lên.
"Nè em làm gì vậy không được mắng nàng. Hàn Ninh đã 33 tuổi kết hôn là chuyện rất bình thường"
"Em xin lỗi, không phải mắng chị ta mà em hơi bất ngờ thô ạ. Làm sao chị biết sắp kết hôn?"
"Chị cùng Tô Vân trò chuyện, cậu ấy bảo tuy là Hàn Ninh nói bản thân và người đàn ông kia là bạn nhưng Tô Vân thấy anh chàng đó theo đuổi rất kiên trì 1 năm, bình thường Hàn Ninh sẽ từ chối thẳng ong bướm còn lần này cậu ấy không nói gì cả, cũng đồng ý thường ra ngoài với anh ta dù đa phần là hẹn bàn công việc, nhưng ngoài giờ thì 2 người sẽ đến quán uống rượu, đi ăn uống mà anh ta cũng hay quan tâm đến Đình Đình.
Nên bọn chị đều nghĩ Hàn Ninh là đang thử thách người ta thêm 1 thời gian rồi sẽ nhanh chóng ở bên nhau."Cô và mọi người trong 2 năm qua cũng nghe Hàn Ninh uống say hay nói muốn tìm đối tượng yêu đương, kết hôn nhưng thường nàng cũng không có thật sự hẹn hò với ai, phần lớn Hàn Ninh không kiêng nể gì từ chối thẳng.
Nhưng với người đàn ông họ Trương lần này lại rất khác, bọn cô nhiều lúc còn tưởng 2 người đã ở bên nhau, nhưng hỏi thì Hàn Ninh nói không có.
Còn thường bị Thu An trêu chọc là "không có, nhưng sắp có"."Anh ta là người thế nào ạ?"
"Là giám đốc công ty du lịch, gia cảnh rất tốt, vẻ ngoài và tính cách đều không có điểm chê. Bọn chị ai cũng thấy anh Trương là người được nhất, kiên nhẫn và thật tâm nhất trong những người theo đuổi Hàn Ninh".
"Ừmm....cũng phải, chị ta ưu tú nên tìm 1 người ưu tú là đúng. Môn đăng hộ đối với nhau".
Phàm Hy Bảo dựa lưng vào sofa."Chị nói với em vì không biết có nên nói cho tiểu Kỷ không? Dù chị đến cùng cũng không hiểu vì sao 2 người yêu nhau như vậy lại chia tay, nhưng họ chia tay cũng lâu rồi, cái gì cũng nguôi ngoai cả. Dù chị tiếc nuối nhưng suy cho cùng cũng là người ngoài, vẫn mong 2 người đó tìm được hạnh phúc phía trước."
Hân Ngôn thở dài nói, cô thấy tình cảm thật phức tạp yêu đưa chia ly quá nhiều thứ làm phiền lòng người.
"Em cũng không biết. Tốt nhất chúng ta không nên nói gì hết, 1 người cứ gả đi cứ kết hôn và sống hạnh phúc, 1 người thì tự do theo đuổi sự nghiệp rồi sẽ gặp ai khác phù hợp."
Hân Ngôn gật đầu, cũng không biết nói gì thêm.
Phàm Hy Bảo nghĩ đó là điều tốt nhất bây giờ. Nói ra chỉ làm tiểu Kỷ nếu còn yêu chị ta sẽ đau lòng 1 lần nữa, vậy thì nói để làm gì? Để bạn tốt của cô đi chúc phúc hay làm phù dâu à? Vậy khác gì nhắm ngay vết sẹo của nàng mà làm tổn thương thêm.
Phàm Hy Bảo nhớ cách đây 1 năm cô hỏi tiểu Kỷ rằng "cậu còn thích Hàn Ninh không?"
Tiểu Kỷ lúc đó trả lời với cô là "không phải thích", cô nghe được định thở phào nhẹ nhõm vì bạn tốt đã vượt qua quá khứ, nào ngờ cậu ấy lại nói: "là yêu".

B?N ?ANG ??C
[BHTT] Quán r??u trong ng?
RomanceM?i b?n th??ng m?n ghé quán r??u trong ng? g?p bà ch? quán r??u *T?nh* nh?ng bán say lòng ng??i. L?i t?c sang ti?m ?n nho nh? c?a ng??i yêu ch? ta.
Ch??ng 30
B?t ??u t? ??u