抖阴社区

Ch??ng 15: V??t ?i chim ?ng

113 23 2
                                    

"Anh Takashi nè".

"Anh nghe, sao vậy?"

"Anh có cảm thấy "quạc quạc" cùng em áp lực lắm hông? Nếu anh Taiju quá đáng thì..."

Ahiruko soạn tin nhắn mà sụt sùi, nước mắt, nước mũi tèm lem. Cô gửi tin nhắn sau đó ôm gấu bông khóc bù lu bù loa. Anh Taiju tạo áp lực, anh hai chưa chắc gì sẽ ngồi yên để cô tự giải quyết. Lỡ mà hai người đó cùng nhắm vào ảnh thì tía của Subarashii-chan sao mà chịu nổi. Ban đầu anh Takashi vì thích Subarashii-chan nên mới "quạc quạc" với cô. Bây giờ chẳng biết anh ấy còn thích Subarashii-chan nhiều như trước nữa không.

Đã hơn 12 giờ đêm, Lọ Lem còn phải về nhà đi ngủ, vậy mà anh ấy vẫn cứ soạn tin nhắn cho cô. Nhắn một tràng dài ơi là dài, cứ như là thư tình vậy đó.

"Anh không thích "quạc quạc" nhưng "quạc quạc" với bé thì lại rất thích. Nếu ban đầu khó chịu thì anh sẽ không đồng ý "quạc quạc". Bé rất là "vịt" nên anh mới muốn "quạc quạc" với bé. Anh không quan tâm người khác tạo áp lực thế nào, anh có thể chịu đựng được hết. Nhưng nếu bé cảm thấy mệt mỏi, hay không muốn tiếp tục nữa thì anh cũng sẽ tôn trọng quyết định của bé".

Anh Takashi có thể đừng tốt như vậy có được không? Ahiruko sẽ không đành lòng đâu. Anh Taiju sẽ đánh ảnh cho mà xem. Cả anh hai nữa, biết là anh ấy sẽ không giải quyết bằng vũ lực nhưng thật sự anh ấy rất độc mồm. Anh Takashi nghe sẽ đau lòng lắm. Cô không muốn anh ấy buồn đâu. Nhưng mà anh ấy nhắn vậy là còn muốn "quạc quạc", giờ mà ngưng "quạc quạc" là ảnh cũng buồn dữ lắm.

Cô khóc hụ hụ hụ nhưng cũng ráng lếch lên làm bài tập. Biết đâu cô học giỏi hơn thì anh hai sẽ không ngăn cấm cô yêu sớm nữa. Còn phía anh Taiju thì phải giải quyết từ từ. Tính anh Taiju nóng nên làm rầm rầm là anh ấy ra tay dã man hơn.

[...]

- Trễ nữa rồi, sao chị Riko không gọi em dậy?

- Đêm qua Riko lại thức đêm cày phim nên giờ vẫn chưa dậy. Với cả đó giờ Riko chỉ làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối thôi. Nay chủ nhật mà, em đi đâu đấy? Cần anh đưa đi không?

- Thôi không cần đâu, phiền anh quá. Em đi thăm Subarashii-chan thôi.

Cô vội lấy chiếc áo khoác rồi chạy ra ngoài. Sắp đến Giáng Sinh rồi, trời lạnh thấy sợ luôn, cô mặc áo khoác dày thế mà vẫn cảm thấy lạnh. Cô đã rất mong chờ đến Giáng Sinh năm nay. Bởi vì đây là năm đầu tiên cô có người đón chung. Subarashii-chan sợ lạnh. Còn cả nhà thì ai cũng bận. Nên cô đã chờ để được cùng anh Takashi chơi tuyết, tặng quà Giáng Sinh, ăn bánh khúc cây rồi cùng đi nhà thờ. Nhưng với tình hình bây giờ thì có lẽ không ổn rồi.

Tuyết rơi rồi. Những bông tuyết rơi trúng tóc làm Ahiruko lạnh run người. Cô ghét trời mưa cũng ghét luôn mùa đông. Tại vì cô không muốn bị ướt tóc, ướt gì cũng được nhưng đừng ướt tóc. Đã thế lúc đi vội quá nên đem nhầm chiếc áo khoác không có nón.

Chiếc ô trong suốt mở ra và che cho cô. Và người cầm dù không ai khác là ghệ yêu dấu của Ahiruko chứ ai. Chỉ có anh người yêu đẹp trai mới biết cô quý mái tóc này cỡ nào. Đang lạnh mà nghe được giọng anh Takashi là ấm như ở cạnh lò sưởi.

[?N Tokyo Revengers] Qu?c Qu?c Qu?c Qu?c N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?