¶¶ÒõÉçÇø

day 10. c¨¢i ??y kh?ng c¨® th?t

13 7 0
                                    

A/N: !! R16. suicidal thoughts/suicide. self-harm

--- -- --- -- --- -- ---

Con người ta chỉ tin những gì bản thân muốn tin; nhưng đôi lúc chính bản thân họ lại lý tính đến mức chìm mình trong vạn nghịch lý đầy mâu thuẫn.

- - - - -

Dẫu sao thì cũng chẳng quan trọng đến thế. Souji tự nhủ.

Nhưng nếu như dù chỉ là một chút thôi, cậu vẫn muốn người ấy ở bên cạnh mình cho đến khi thức giấc. Hay chí ít là gửi đến cậu một ánh nhìn quan tâm. Những điều nhỏ nhoi như vậy nào có quan trọng và cần thiết đến thế, song cậu cảm giác, chỉ cần có vài dấu hiệu giản đơn như vậy thôi, ít ra cậu vẫn còn có thể tự huyễn hoặc rằng cảm xúc này không chỉ là của mình cậu.

Vậy mà Kukuru không.

Sớm mai thức giấc. Chỗ nằm bên cạnh đã lạnh lẽo từ lâu, và Enishiro Souji nghĩ về trận hoan lạc đêm qua. Mọi thứ chóng vánh và cô độc và lạnh lẽo và cách xa nhau cả ngàn thế giới đến mức cậu mơ hồ nghĩ rằng tất cả chỉ là một ảo mộng lướt qua. Rằng những đợt giao thoa, những nhịp thúc như sóng vỗ; không một sự dạo đầu; cậu vùi mặt dưới gối nén lại những thanh âm nức nở còn Kasubata Kukuru thì chạm đến nơi sâu nhất của cậu, tất cả chỉ là sự hoang tưởng không có thật của Souji.

Nhưng eo cậu đau nhức. Và những vết cắn trên cần cổ nhắc nhở cậu về những gì đã xảy ra đêm qua. Không phải là lần đầu tiên cả hai cùng làm tình, và cậu cũng chẳng còn nhớ rõ mọi sự bắt đầu ra sao. Kukuru không mở lời, cậu cũng không chối từ sau lần đầu tiên. Và rồi tất cả diễn ra như một lẽ hiển nhiên; Kukuru sẽ tìm đến cậu vài ba lần một tuần, và cậu thì không để người ấy nhìn thấy gương mặt của mình.

Mà có lẽ Kukuru cũng không muốn nhìn thấy.

Souji nghĩ thế.

Thi thoảng cậu sẽ mơ thấy chính mình đang đứng dưới triệu mùa mưa giăng. Tinh vân nhảy nhót, rực rỡ sao trời. Ngày và đêm dường như không tồn tại ở trong thế giới ấy; và một Enishiro Souji khác đang nhìn cậu dưới bóng nước, triệu hạt châu sa chảy tràn nơi khóe mắt.

"Kasubata không yêu cậu đâu."

Cậu ấy vừa nức nở vừa nói; và Souji nghe tim mình thắt lại.

Nhưng cậu đã trót yêu mất rồi.

- - - - -

Kukuru chưa bao giờ hỏi về những gì Souji đang phải chịu đựng. Tất cả những gì mà gã trao cho cậu chỉ là những cuộc làm tình chẳng nhìn thấy mặt nhau. Cậu vẫn vùi mặt dưới gối và nén lại những tiếng nức nở thật dài; không rõ là vì khoái cảm hay vì đớn đau. Cậu cũng chẳng hiểu tại sao bản thân phải để tâm về nó, bởi vì tất cả chỉ khiến cậu trở nên quá đỗi thảm hại.

Giống như thể càng cố nghĩ về việc có lẽ Kukuru chỉ trao cho cậu một chút lòng thương hại rẻ mạt, thì cậu lại càng biết thực ra sự rẻ mạt ấy thậm chí còn chưa bao giờ tồn tại. Kukuru vẫn chẳng bao giờ nhìn cậu dù chỉ một lần, cũng chẳng ở bên cậu đến khi bình minh thức giấc. Sự thật vẫn luôn là điều gì đó thật nhẫn tâm, nhưng Souji lại không thể ngừng hành hạ chính bản thân mình.

[KasuEni] DDAC(14 Days Challenge) - Random & UnconventionalN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y kh¨¢m ph¨¢ b?y gi?