抖阴社区

                                    

"Cậu đang làm cái quái gì ở đây vậy hả Choi Yeonjun?" Beomgyu gằn giọng, thanh âm rít qua kẽ răng.

"Dùng bữa." Hắn tỉnh rụi.

Dãy bàn vốn dĩ dành riêng cho nhà Gryffindor đột nhiên từ đâu có một đứa từ Slytherin đến ngồi cùng làm các thành viên chẳng ai còn ngon miệng, nhưng điều khó chịu này chẳng làm đứa nào trong lũ chúng nó đủ can đảm để ý kiến, hầu hết mọi ánh mắt ái ngại đều đổ dồn về phía Beomgyu - người được xem như nguyên nhân khiến Yeonjun có mặt ở đây.

"Cút về chỗ của cậu mà ăn!"

"Như tôi đã nói, trừ khi cậu chuyển sang bàn Slytherin."

Beomgyu tự ôm mặt, chà xát đến khi mặt mũi đỏ bừng để lấy bình tĩnh không đấm người này một trận, chiếc đùi gà đang nhai dở mới ba phút trước còn ngon lành ngào ngạt giờ đây bỗng trở nên khô cứng như sáp nến trong miệng.

Phải rồi, Choi Yeonjun không dưới mười lần yêu cầu Beomgyu chuyển tới ngồi ở khu vực nhà hắn, nhưng tất nhiên là cậu không chịu. Chính vì vậy mà hầu như buổi sáng nào cũng xảy ra tình trạng này, cả giờ ăn trưa và ăn tối cũng thế.

Kể từ lúc Yeonjun được phân loại lần nữa thì tính tình của hắn càng lúc càng khó có thể nói lý lẽ và tần suất hắn gây ám ảnh với Beomgyu ngày một nhiều hơn trước. Nói một cách chính xác hơn thì hắn luôn kè kè bên cậu mỗi khi có thể và dùng ánh mắt khó chịu để nhìn chằm chằm những người nào tiếp xúc quá gần gũi với Beomgyu.

Bằng sự thần kinh của mình, Yeonjun thành công để những người xung quanh Beomgyu đều cách xa cậu phạm vi ít nhất một mét, và hắn nghiễm nhiên trở thành ngoại lệ duy nhất.

Nếu như hồi còn ở Hufflepuff, bản tính của Choi Yeonjun chưa bộc lộ ra hết thì chính xác rằng sau khi chuyển địa chỉ xuống hầm ngục tối tăm thuộc Slytherin, tính nết của hắn càng lúc càng kém hơn nữa, và nếu ai đó chạm đến điểm mấu chốt của hắn thì mọi chuyện sẽ càng thêm tệ hại.

Mấu chốt của Choi Yeonjun ở đây là Choi Beomgyu.

Năm đầu tiên nhập học, hai người không liên quan gì đến nhau cả, nhưng thật ra chỉ mỗi Beomgyu là không hay biết gì, còn về phần Choi Yeonjun, hắn đã nhận ra người của mình ngay từ phút giây đầu chạm mặt tại sân ga 9¾

Từ nhỏ, Yeonjun luôn được nuôi và dạy rằng phải cố gắng giấu hết mọi suy nghĩ của mình không để người khác nhìn thấu, và bằng một cách thần kì nào đó, hắn đã làm tốt đến độ thành công lừa được chiếc nón ngu ngốc kia để nó phân hắn vào một nơi vốn dĩ mà cá nhân Choi Yeonjun nhận xét rằng vớ vẩn vô cùng.

"Chăm chỉ, cống hiến, kiên trung, nhẫn nại và công bằng.. Hufflepuff!!!"

Nghe thì cũng thú vị đấy, nhưng mấy cái đặc điểm ưu tú này thì liên quan mẹ gì đến hắn?

—————

Có vẻ như ngài Dumbledore đã nhận ra điều gì đó khác thường ở Choi Yeonjun cho nên bắt hắn phải phân loại một lần nữa vào thời điểm gần cuối năm hai. Kể từ lúc trở lại nơi vốn dĩ dành cho mình, hắn càng trở nên không kiêng dè gì cả.

Choi Beomgyu được nhìn thấy thường xuyên bị bắt nạt và ghẻ lạnh bởi chính những anh chị em trong gia tộc nhà mẹ cậu, mà Yeonjun thì nhìn biết hết tất cả những điều ấy. Hắn muốn bảo vệ cậu, và cách thức theo như Beomgyu của một ngày nào đó sau này trong lúc vuốt ve mái đầu bù xù của hắn tại thái ấp Choi, cậu bảo rằng hắn lúc bấy giờ rất tiêu cực.

Yeongyu | Amortentia and  PensieveN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?