抖阴社区

                                    

Chuyện mở màn đầu tiên, khi ấy là khoảng thời gian sau khi kết thúc trận đấu, Beomgyu từ sân Quidditch trở về, cậu vốn định sẽ đến thư viện để làm bài tập môn Lịch sử Pháp Thuật nhưng lại bị chặn đường bởi một tên thuần chủng nhà xanh lam, tên này là họ hàng với cậu và rất thường xuyên tìm đến Beomgyu để gây chuyện vô cớ. Tất nhiên sau tất cả, những điều này đều được sự cho phép ngấm ngầm của người lớn trong dòng tộc, vì lẽ đó mà kẻ này mới dám cư xử như thế.

"Khoan đi đã nào anh họ kính yêu.." Nó nở nụ cười nham nhở chặn lối Beomgyu, giọng nói cũng ngả ngớn không kém.

"Chuyện gì?"

"Ầy, gọi một tiếng anh họ thì cái ngữ như mày đã lên giọng tưởng rằng mình có vai vế thật luôn cơ đấy?"

"Tránh chỗ khác cho tôi đi." Beomgyu không muốn dây dưa, cậu nghĩ đến người mẹ khổ sở nguyện hi sinh vì tình yêu của mình ở nhà, hít sâu và nuốt cục tức đang cuồn cuộn nơi cuống họng.

"Chỉ muốn hỏi thăm một chút thôi mà." Chợt, giọng kẻ kia bất ngờ trở nên hòa nhã hơn.

"Nhanh lên đi, tôi không có thời gian đâu." Không đi được thì phải chọn cách lắng nghe, dù sao thì cậu đâu thể đánh người ngay tại đây được. Beomgyu nghĩ thầm, thôi, xem như ruồi muỗi vo ve là ổn.

"Tao muốn hỏi.. rằng kỳ nghỉ vừa rồi về thăm nhà mày thấy người mẹ phản bội và thằng cha máu bùn của mày còn hạnh phúc với nhau không ấy mà!!!"

Nó cười sằng sặc tựa hồ vui vẻ tợn, đôi mắt híp lại, làm như khoái trá lắm đến mức cả từng thớ mỡ trên cơ thể béo núc run lên bần bật, nước bọt văng tung tóe trong không khí.

"..." Beomgyu nghiến răng, cố sức bình tâm trở lại nắm chặt đũa phép trong tay.

"Đùa chút mà căng thẳng vậy anh họ?"

"Sao vậy nè? Muốn rút đũa phép lắm rồi hở?"

"Nè, thử coi." Nó khiêu khích, vẫn cười khả ố.

"Đủ rồi nhé, câm ngay đi." Beomgyu dù muốn dù không vẫn phải nín nhịn, âm thầm kìm nén dẫu cho từng sợi thần kinh trong cậu đều thôi thúc bản thân dùng nắm đấm đục chết mẹ thằng này đi rồi hậu quả tính sau.

"Tao nói đúng sự thật mà nhỉ? Chẳng hiểu lão râu dài kia nghĩ gì mà đưa ra cái luật cho phép bọn máu bùn và một - nửa - máu - bùn đến đây nhập học nữa."

"Tao cảm giác hít chung bầu không khí với lũ chúng mày thôi cũng đủ làm vấy bẩn sự tinh khiết đang chảy trong người mình vậy."

Nó tự nói chuyện rồi lại tự cười như điên, đoạn còn muốn đưa bàn tay bẩn thỉu ra để chạm vào Beomgyu mà khiêu khích.

.

.

"Crucio!"

Câu thần chú nhẹ nhàng được thốt ra bằng tông giọng đều đều nhẹ bẫng, chẳng biết Choi Yeonjun đã ở phía sau từ bao giờ.

Từ đầu đũa phép của hắn bắn ra một tia sáng màu đỏ trực tiếp đánh thẳng vào tên Ravenclaw vẫn còn đang đầy ngạo mạn. Ngay lập tức, kẻ kia quằn quại gục xuống mặt đất gào thét, nó lăn lộn trong đau đớn, cào cấu sàn nhà và bắt đầu nôn thốc nôn tháo.

Yeongyu | Amortentia and  PensieveN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?