抖阴社区

                                    

Vừa lúc cả hai đang chuẩn bị đấu khẩu thì cửa được mở ra lần nữa, lần này là một nam sinh, trông y rất gầy, cao ráo và mang một gương mặt thánh thiện. Beomgyu nhớ y, là người đi chung với kẻ vừa chết vào ngày hôm đó.

"Tìm Choi Yeonjun à?" Choi Soobin hỏi.

"Đúng vậy."

"Hắn mới về thôi. Vào đi." Y nghiêng người một chút, chừa một khoảng cho Beomgyu vào trong.

"Không được! Soobin à, theo quy tắc.." Kim Suah rất không hài lòng.

"Cậu nên trở về phòng dành cho thủ lĩnh và làm cho tốt chuyện của mình. Mấy cái nguyên tắc của cậu không áp dụng được với tôi đâu."

"..."

Được Choi Soobin cho phép, Beomgyu ngay lập tức chuồn nhanh.

Cậu thầm cảm thán tụi Slytherin đúng thật là có phúc, vừa được một Choi Yeonjun, lại còn có một Choi Soobin, hưởng hết cả hai thằng điên vênh váo nhìn người khác bằng nửa con mắt vào cùng một nhà.

Choi Yeonjun ngồi trên ghế bành lớn đặt giữa phòng. Ánh lửa bập bùng từ lò sưởi tỏa ra trong chớp mắt khiến từng đường nét trên gương mặt góc cạnh nơi hắn dường như trở nên nhu hòa hơn.

Toàn bộ căn phòng được trang trí theo gam màu xanh lá sẫm, vị trí lại nằm trong căn hầm thiếu sáng làm nơi này lạnh lẽo hơn nhiều so với các nhà khác, tuy nhiên, khi kết hợp tất cả lại thì khung cảnh nửa lạnh lẽo nửa ấm cúng này lại hợp với Yeonjun đến lạ.

Những ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng đang chậm rãi lật từng trang một tờ Nhật Báo Tiên Tri, hiển nhiên Yeonjun biết kẻ vừa bước vào là ai, cái mùi hương thanh mát của thảo dược đến cơ thể Beomgyu làm sao mà hắn nhầm lẫn với ai khác được, tuy nhiên hắn vẫn không làm thêm động tĩnh nào khác.

"Choi Yeonjun." Beomgyu lên tiếng sau vài phút im lặng nghiền ngẫm kiến trúc nơi này.

"Huh?" Một bên lông mày Yeonjun hơi nhướn lên.

"Tôi.. Ừ thì.." Cậu cắn môi, không biết nên mở lời thế nào với hắn.

"Nhớ tôi à thân ái ơi?" Môi hắn nhếch lên thành một độ cong hoàn mỹ, trông đểu chết mẹ đi được.

"Đừng lên cơn lúc này, tôi có chuyện quan trọng thật." Beomgyu đi đến trước mặt người kia.

"Ồ. Vậy thân ái nói tôi nghe xem chuyện gì quan trọng nào?"

"Tôi nghe được tin tức.. Kẻ mà hôm trước ấy.. hắn.. hắn chết rồi."

"Thì?"

"Bên Bộ điều tra được thủ phạm là nam, họ.. Choi." Beomgyu ngập ngừng.

"Cho nên?"

"Tôi nghĩ nên hỏi cậu một chút.."

"Cậu đang nghi ngờ tôi đó hả?"

"Không phải, nhưng mà trước đây.." Beomgyu bỏ lửng câu nói.

Phải rồi, trước đây hễ ai làm gì tổn hại đến Beomgyu thì đều nếm mùi đau khổ từ Yeonjun, hắn ngay cả lời nguyền không thể tha thứ còn dám sử dụng khi chỉ mới năm ba cơ mà.

Yeongyu | Amortentia and  PensieveN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?