抖阴社区

Ch??ng 77

2.8K 159 6
                                    

Tác phẩm: Sông băng dần ấm - chương 77

Tác giả: Tần Hoài Châu

Edit: Mia
__________

Nhà mới nên đồ đạc chẳng sắp xếp được bao nhiêu. Thậm chí đồ dùng nhà bếp cũng chưa mua, tủ lạnh mà Úc Triệt và Lâm Tri Dạng tặng vẫn đang trên đường đến.

Không bột đố gột nên hồ, Mạnh Dữ Ca không thể nấu cơm cho họ. Thế nên mọi người ngồi xuống hàn huyên một lúc, Úc Triệt đã dẫn Lâm Tri Dạng.

Vào thang máy, quay về thế giới của hai người, Lâm Tri Dạng bắt đầu giận dỗi, cố ý "hmmm" để được dỗ.

Úc Triệt cười, vươn tay chọc eo ai kia: "Keo kiệt. Chỉ cho quan đốt lửa chứ không cho dân thắp đèn."

Cả ngày rồi mà vẫn nhớ.

Lâm Tri Dạng không giận, bị chọc nên ngứa, phá lên cười.

Úc Triệt sửa lại tóc mái của em: "Chị làm em sợ sao?"

Cô cho rằng Lâm Tri Dạng nhìn thấu, sẽ vạch trần cô ngay, nhưng không ngờ Lâm Tri Dạng tin.

"Tất nhiên rồi." Yên lặng nhìn mắt Úc Triệt, cô sợ: "Em không thích đâu."

Úc Triệt nói gì cô cũng tin.

Tay đã vươn ra thì sao mà có thể rút lại, nhẹ vuốt ve đầu em: "Đừng sợ, về làm cá kho tộ để đền bù cho em."

Ra khỏi thang máy đến bãi đổ xe, Lâm Tri Dạng thắt dây an toàn, cười: "Thôi, em miễn cưỡng tha cho chị."

Úc Triệt: "Ôi, miễn cưỡng quá."

*

Chớp mắt lại đến sinh nhật Minh Tiêu Kiều. Vẫn quần ma loạn vũ, tiệc tùng hoành tráng với âm nhạc ồn ào làm người ta nhức cả đầu.

Người yêu lai Pháp giống như vệ sĩ, Minh Tiêu Kiều đi đến đâu là theo đến đó.

Lần này, Úc Triệt và Lâm Tri Dạng không hành động riêng lẻ nữa, họ mặc váy cùng màu, đến cùng nhau và Minh Tiêu Kiều tự hào giới thiệu người yêu: "Người mẫu nam số một thế giới, Mã Thuỵ."

Sau đó giới thiệu hai người với bạn trai yêu dấu: "Lâm Tri Dạng, một nhà văn học vĩ đại, viết nhiều và kiến thức uyên thâm, sẽ được đề cửa giải thưởng Nobel Văn học trong năm mươi năm sau. Còn đây, giáo sư trẻ nhất, xinh đẹp nhất và giỏi nhất của Đại học Hoài Châu, giáo sư Úc Triệt."

Minh Tiêu Kiều biến buổi tiệc thành buổi tôn vinh không cần thiết. Như thể nó chưa đủ hoành tráng nếu không có mấy cái danh hiệu, chức danh.

Đặc biệt là Lâm Tri Dạng, không biết bạn hiền đang châm chọc hay làm nhục mình, hoặc có thể cả hai.

Ăn ngay nói thật: "Thôi, không dám nhận, tôi chỉ là nhà văn ít tên tuổi."

Úc Triệt cũng sửa nốt: "Chỉ là phó giáo sư, không trẻ tuổi và không giỏi."

Nụ cười của Mã Thuỵ rất Tây, mái tóc nâu sẫm dài đến vai, trông giống một vị thần trong thần thoại Hy Lạp, khẩu âm cực bình dị, rất khiêm tốn: "Mình không cần phải nói, mình chỉ là người mẫu nam bình thường."

[BHTT] [EDITED] S?ng B?ng D?n ?m - T?n Hoài Ch?uN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?