"Được rồi, giờ thì lặp lại điều tôi vừa nói nhé.", Nami khoanh tay, hằm hằm nhìn tên ngốc cùng nhà. Nàng lại thích quá cơ, tính ra ngoài quẩy một đêm cho khuây khỏa mà tự dưng vớ trúng cái trách nhiệm trông trẻ từ trên trời rơi xuống.
"Nếu tôi phải về nhà thì nhắn tin cho cậu, còn nếu cậu không trả lời thì là cậu đang bận." Zoro giễu nhại, đã vậy còn thêm cái đảo mắt trông lố lăng hết sức.
"Và?"
"Và nếu thế thì hoặc qua chỗ ai khác, hoặc gọi Uber, bởi vì cậu không nghĩ rằng tôi hiểu hệ thống xe công cộng.", cả hai đã đến điểm dừng đầu tiên trong đêm nay của Nami, Party's Bar, "thế giờ có thể làm ơn làm phước cho tôi đi được không?"
Nami nhắm vai cậu mà tung đòn:"Tôi không có nghĩ là cậu không hiểu về các tuyến đường xe buýt, mà tôi biết rõ là cậu không thể luôn. Vui vẻ mà lủi trong góc như một gã biến thái nhé!" Nami gấp gáp, tay vẫy vẫy gã đầu gai xanh lè bên cạnh.
"Tôi có giống cái loại đó đâu!" Zoro ngoạc lại, nhưng Nami đã quá phấn khích để hục hặc với anh chàng; nàng chỉ bước đi, bỏ lại một ngón tay thối thẳng mặt đối phương. Nàng vừa nhận được tin tốt hôm nay.
Một tháng trước, người hướng dẫn của nàng, Tiến sĩ Haredas rơi vào tình trạng sức khỏe nguy kịch, tạm thời phải nghỉ dạy. Nàng cần tìm một giáo viên mới để trợ giảng. Sau một tháng liên tục kiểm tra hòm thư điện tử, cuối cùng nàng nhận được một lời mời vào một vị trí nàng từng được đề nghị. Dĩ nhiên, nàng chưa bao giờ học "Sơ lược Ngôn ngữ khảo cổ", nhưng nàng chắc chắn mình có thể qua mặt người sếp mới. Dù sao thì nàng cũng tốt nghiệp Magna Cum Laude (*trong tiếng Latin có nghĩa là ''vinh dự tuyệt diệu", là một trong ba danh hiệu bằng cấp học thuật loại rất ưu tú của đại học/cao đẳng ở Mỹ và nhiều nước khác, cao hơn Cum Laude và thấp hơn Summa Cum Laude), nàng là một sinh viên xuất sắc. Nhưng từng ấy thành tích chẳng còn quan trọng gì nữa khi nàng tản bộ xuống Đại lộ Kyuka. Cái đáng quan tâm bây giờ, hơn cả thu nhập ổn định, là được làm tình. Đã một tháng rồi kể từ lần cuối nàng được thỏa mãn xác thịt. Sống chung với 5 tên đàn ông, rõ ràng là chưa bao giờ nghe đến chuyện thay giấy vệ sinh khi hết, hẳn đã hại đến nàng nhiều lắm.
Nàng hối hận vì đã ra ngoài với đôi giày gót cao chót vót, cũng may là không phải đi xa. Cái chỗ khỉ gió mà Zoro thường lui đến chỉ cách Amazon Lily có hai nhà. Mặc tiết trời tháng Chín se se lạnh, nàng diện một chiếc áo phô bày được toàn bộ vẻ đẹp tinh tế của cơ thể, đôi bông tai yêu thích cùng váy ngắn khoe chân. Một bộ đồ không được "thực tế" cho lắm. Cứu cánh duy nhất là cái áo khoác denim cắt xẻ vắt lên người trước khi ra khỏi cửa, nhưng nàng biết nàng trông rất tuyệt.
Dường như người bảo vệ cũng đồng tình với lời khẳng định ấy, ánh mắt cô ả đặt trên ngực Nami, nấn ná một hồi thật lâu rồi mới cho nàng vào trong. Amazon Lily như một ốc đảo biệt lập với thế giới bị những gã đàn ông làm ô uế, một thiên đường dành cho những người phụ nữ yêu nhau. Âm nhạc không ồn quá, vừa đủ để phiêu một điệu. Cơ mà nàng cần uống chút gì đã, trước khi đôi chân này ban phước cho cái sàn nhảy kia.

B?N ?ANG ??C
(D?ch)(RobinNami) ng??i ??p nh?t gi?a nh?ng vì sao-cannonball240
RomanceS?ng chung v?i 5 g? trai quái g? nh?t tr?n ??i, gi?i quy?t m?t cu?c chia tay kì qu?c, chu?n b? tr? thành sinh viên, quá nhi?u th? ?p ??n v?i Nami. V?y nên vào ?êm tr??c khi g?p v? giáo s? mà nàng ???c ch? ??nh tr? gi?ng, nàng xu?ng th? tr?n ?? tình...