抖阴社区

Ph?n 1/Chap 1 : ??n làng

280 17 6
                                        

Tôi Hoàng Tần Thắng - Nanon Korapat, 1 nhà văn nổi tiếng với những tác phẩm liên quan đến sự hận thù, sự mù quáng và cả ch.ết chóc .Bạn thấy đấy , tuy chúng khác nhau nhưng đều xoay vòng vào con chữ TÌNH YÊU. Có lẽ vì thế mà các độc giả dần trở nên chán nản với "những đứa con " của tôi .

Tôi được mọi người biết đến nhờ 1 trong số các tác phẩm của tôi lan truyền trên mạng xã hội, nó giúp tôi có được ánh nhìn của mọi người xung quanh, tôi nhận lấy cả trăm lời khen ngợi , ủng hộ của độc giả .Nó đến đột ngột và rời đi nhanh chóng .Các tác phẩm tiếp theo và dần về sau của tôi chẳng còn thu hút được nhiều bạn đọc như trước, danh tiếng lu mờ ,lãng quên.

Tôi thèm khát nó, tôi ích kỷ mà muốn nó mãi mãi là của tôi , mãi mãi và mãi Giờ thì tôi đang thực hiện sự ích kỷ đó đây .

Nhìn cái đống giấy tờ ngổn ngang trên sàn và mặt bàn mà tôi cảm thấy nặng nề ,khó thở vô cùng . Đã biết bao ngày tôi mệt mỏi tìm đủ ý tưởng để kéo ánh hào quang quay về với tôi .Nhìn vào gương ,tôi chẳng thể tin đây lại là chính mình. Đến nay tôi chẳng tài nào nhớ nổi đã qua bao ngày mất ngủ , quầng mắt tôi thâm đen , lòng trắng đầy tia m.áu , râu ria lởm chởm , nhìn mất hết sức sống , tiều tụy vô cùng .Mà thôi kệ đi , giờ tôi chả quan tâm đến hình tượng của bản thân nữa , điều tôi quan tâm là lấy ý tưởng kia kìa .

Định bụng lướt mấy cai web linh tinh để kiếm ý tưởng thì ra cả nắm , mắt tôi sáng rực lên khi thấy câu chuyện về cậu ba trong nhà phú hộ họ Trần .Tôi chẳng thể tin chỉ với 1 con người mà ra cả chục cái giả thuyết về cuộc sống , 1 con người mà có đủ chuyện trên trời dưới đất .Bộ cậu ba nhà đấy đa nhân cách hay phân thân ? Mà nếu có phân thân thì tôi cũng muốn để thành...SÚP BƠ I ĐỒ ĐI XÀO LÒNG ( nhạc chuông )

Nhờ ơn cái chuông điện thoại đã kéo tôi về hiện thực , giờ tôi đang lên chuyến xe về cái làng có phú hộ khi .Hazz nãy giờ cứ ngẩn tò tè mãi , bản thân tôi từ sáng sớm đã chuẩn bị tất cả , nói cho oai chứ tôi cũng chỉ mang cái balo nhỏ xíu , nhét thêm cái đèn pin , chai nước, quần áo ,...Mỗi tí đồ tôi cũng lề mề cả tiếng .

Màn hình hiện lên dãy số điện thoại quen thuộc , ấy không phải người thân hay người yêu đâu , người quen đấy . Bọn đòi nợ nó gọi hoài ,hôm nào cũng phải gọi để hỏi đủ thứ .Ah từ lạ thành quen , mà nhìn xem tôi như người có tiền à ? 1 xu còn không dính túi , không hình như còn vài nghìn lẻ để trả chuyến xe này.

Này cháu , chú chỉ chở đến đây , có gì cháu đi dăm bước nữa sẽ đến cổng làng . Cháu nhờ mọi người chỉ đường đến nhà cháu tìm , chú có việc nên đi trước .

dạ.

Chân vừa chạm đất , người đứng vững thì bánh xe cũng lăn nhanh , để mình tôi ở lại con đường dài này .Chẳng biết bác tài phải đi vội vì cái gì mà quên cả việc thu tiền xe .

' cái lùm mía nó , dăm bước cái quần gì ? đi nhão cả chân ra đã đến nơi quái đâu ? '

Vừa đi tôi vừa chửi thề bác tài trong đầu ,chẳng để ý bản thân đã đi đến đâu . Đột nhiên phảng phất mùi hương ngọt ngọt của lúa chín , tanh tanh của bùn . À tôi đến trước cổng làng rồi .

CHUY?N T?NH X?A [ OHM × NANON ] N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?