Nhưng Tống thị luôn cho nàng cảm giác rất thân thiết, thân thiết mà không khiến người ta phản cảm, thậm chí còn khiến nàng cảm thấy lưu luyến.
Tống Bá Tuyết mím môi, nén xuống xúc động muốn khóc, lẩm bẩm gọi một tiếng: "Nương..."
Nàng nghĩ sau này phải học làm một đứa con gái tốt, nỗ lực không phụ tấm lòng quan tâm này.
Không biết từ khi nào, trong thâm tâm, nàng đã xem Tống thị như mẹ ruột của mình.
Đó là một cảm giác khó diễn tả, tựa như vốn dĩ phải như vậy, đây chính là mẹ của nàng.
"Ừ -" Tống thị đáp lời, nghiêng đầu lau nước mắt nơi khóe mắt.
Con gái cố nén nước mắt, bà nhìn rõ mồn một.
Đứa nhỏ này luôn như chưa lớn vậy, làm việc cũng thiếu suy nghĩ, bà muốn luôn theo dõi mới yên tâm.
Lần này nhìn thật sự trưởng thành rồi, có thể gánh vác việc, là người sắp thành thân rồi.
Tống thị cảm khái trong lòng một chút, quay đầu hướng về phía Cao Chi Lan, Chu Trúc và Giang Phạm Âm khẽ gật đầu, chào hỏi nhạt nhẽo rồi kéo Tống Bá Tuyết về sân của mình.
Tống Bá Tuyết quay đầu nháy mắt với ba người, nhấc chân đi theo Tống thị phía trước.
Vào phòng, Tống thị vừa gắp thức ăn thêm canh cho nàng, vừa hỏi: "Ngươi và Phạm Âm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói thật với nương đi, đứa nhỏ trong bụng Phạm Âm rốt cuộc là của ai?"
Tống Bá Tuyết uống hai ngụm canh, thành thật đáp: "Nương, Giang tỷ tỷ thật sự mang thai con của con, không phải của ai khác, đó là cháu ruột của người."
"Ruột cái rắm - nói thật đi." Tống thị giơ tay gõ một cái vào đầu Tống Bá Tuyết, khiến Tống Bá Tuyết suýt bị sặc canh.
Còn không chịu nói thật, bà đâu có tin hai người con gái có thể sinh ra được đứa nhỏ, coi bà là đứa trẻ ba tuổi sao.
Đứa nhỏ này vì Giang Phạm Âm cũng coi như hồ đồ, bà làm mẹ có cổ hủ đến thế sao.
Con gái đã nhận định người ta, Giang Phạm Âm lại là đứa trẻ tốt, bà còn có thể đánh tan uyên ương sao.
Tống Bá Tuyết ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nương, thật không lừa người, Giang tỷ tỷ ngoài việc cùng con có... có cái đó, thì chưa từng với ai cả, con tin đó là con của con, người nhất định phải tin con, đừng chỉ trích nàng, nàng cũng không tin, con thật sự phải cầu xin mãi nàng mới đồng ý sinh đứa nhỏ này."
Tóm lại mọi trách nhiệm vốn đều ở nàng, việc này không thể để Giang Phạm Âm gánh vác.
Tống thị nghe xong vò vò khăn tay, tức giận trợn trắng mắt: "Thôi, ngươi nói sao thì là vậy đi, nương khi nào chỉ trích Phạm Âm con bé đó, ngươi đồ bất hiếu, nương ngươi là người không nói đạo lý sao?"
"Nương thông tình đạt lý nhất, con không phải sợ người hiểu lầm sao, rốt cuộc chuyện này, Giang tỷ tỷ vô tội nhất." Tống Bá Tuyết mặt mày hớn hở, trong lòng yên ổn không ít.
Chỉ cần Tống thị không để lại khúc mắc trong lòng với Giang Phạm Âm là tốt rồi, nàng tin rằng đợi đứa nhỏ sinh ra thì không cần giải thích nữa, đứa nhỏ trong bụng Giang tỷ tỷ nhất định sẽ giống nàng, giống Giang tỷ tỷ cũng được, tóm lại sẽ không giống người khác.

B?N ?ANG ??C
[BHTT] [EDIT-Hoàn] Huy?n L?nh Kh?ng Ph?i Là Tra A Ph? B?c - Th?t Nguy?t Ng?n
RandomTác gi?: Th?t Nguy?t Ng?n Tr?ng thái: Hoàn 70 Ch??ng | Tích ph?n: 203,418,512 Tên : 县令不渣很A Th? lo?i: Nguyên sang, Bách h?p, C? ??i , HE , Tình c?m , Ng?t s?ng , Xuyên th? , Ch? c?ng , ABO , N? gi? nam trang V?n án: T?ng Bá Tuy?t t?nh d?y và phát h...
68: S?p c??i r?i
B?t ??u t? ??u