抖阴社区

Ch??ng 6: Cu?c G?p G? ??nh M?nh

2 0 0
                                        

Buổi tiệc tối hôm ấy tại tập đoàn Lâm Thị được tổ chức vô cùng trang trọng và lộng lẫy. Khắp nơi đều tỏa sáng dưới ánh đèn pha lê, tiếng nhạc du dương vang vọng trong không gian rộng lớn, mang đến không khí xa hoa nhưng cũng đầy áp lực cho những người tham dự. Minh Hạo không thường xuyên tham gia những sự kiện lớn như thế này, và lần đầu tiên được mời tham dự, cậu không khỏi cảm thấy lúng túng. Cậu bước vào sảnh tiệc, ánh mắt dò xét mọi thứ xung quanh, nhưng không thể tìm thấy Khải Dương đâu. Sự thiếu vắng của anh khiến lòng Minh Hạo có phần bối rối, nhưng cậu cố gắng trấn tĩnh, tự nhủ rằng đây chỉ là một buổi tiệc công ty, không có gì quá quan trọng để lo lắng.

Minh Hạo đứng lặng bên cạnh một góc nhỏ, tay cầm ly nước trái cây, ánh mắt lặng lẽ quan sát mọi người xung quanh. Những gương mặt xa lạ, những cái bắt tay xã giao, tất cả đều toát lên vẻ quyền lực và kiêu sa. Cậu biết mình chỉ là một họa sĩ trẻ, không thuộc về thế giới này, nhưng vì Khải Dương mà cậu vẫn có mặt ở đây, cố gắng hòa mình vào không khí của buổi tiệc.

Nhưng rồi, sự bình yên trong tâm trí Minh Hạo nhanh chóng bị xáo trộn khi một người phụ nữ xinh đẹp, kiêu kỳ tiến lại gần cậu. Cô ta khoác lên mình một bộ váy dài đen tuyền, tóc búi cao, đôi mắt sắc sảo đầy vẻ tự tin. Chỉ cần một ánh nhìn, Minh Hạo đã nhận ra ngay đây là người có mối quan hệ đặc biệt với Khải Dương, không chỉ bởi vẻ ngoài sang trọng mà còn bởi sự tự tin toát ra từ cô.

"Chào em, em là bạn của Khải Dương phải không?" Giọng nói của cô ta ngọt ngào, nhưng Minh Hạo không thể không cảm nhận được một chút gì đó gợn trong từng lời nói.

"Vâng... Chào chị," Minh Hạo trả lời ngập ngừng, lòng đầy thắc mắc về mục đích của cuộc gặp gỡ bất ngờ này.

Cô ta mỉm cười, một nụ cười khiến Minh Hạo không cảm thấy thoải mái. "Chị là Trúc Linh, có lẽ em đã từng nghe Khải Dương nhắc đến chị," cô ta nói, ánh mắt dõi theo từng biểu cảm nhỏ nhất trên khuôn mặt của Minh Hạo.

Trúc Linh – cái tên ấy vang lên trong đầu Minh Hạo như một tiếng chuông cảnh báo. Cậu chưa bao giờ nghe Khải Dương kể về cô, nhưng từ cách cô ta nhắc đến anh một cách thân mật, Minh Hạo cảm thấy một cảm giác bất an len lỏi trong lòng. Có gì đó không ổn.

"Chị và Khải Dương đã từng có rất nhiều kỷ niệm đẹp. Chúng tôi đã bên nhau trong nhiều năm, anh ấy là một người rất tuyệt vời," Trúc Linh tiếp tục, không quên thêm vào mỗi câu nói một chút sắc bén như muốn làm tổn thương Minh Hạo.

Minh Hạo cảm thấy tim mình thắt lại. Cậu không biết phải đáp lời thế nào, nhưng trong lòng đã bắt đầu dấy lên những nỗi lo sợ. Liệu những kỷ niệm giữa Khải Dương và Trúc Linh có còn quan trọng với anh? Liệu cô ta có quay lại và chiếm lấy vị trí trong trái tim Khải Dương mà cậu đang từng ngày, từng giờ ao ước?

Trúc Linh vẫn tiếp tục kể về những ngày tháng cũ, như thể đang cố ý gợi lại cho Minh Hạo từng chi tiết về mối quan hệ của cô và Khải Dương. "Anh ấy từng đưa chị đến những buổi tiệc sang trọng như thế này, chị nhớ rất rõ. Khải Dương khi yêu thật sự là một người rất chu đáo. Anh ấy luôn biết cách làm cho chị cảm thấy đặc biệt, khiến chị nghĩ rằng không ai có thể thay thế được mình trong lòng anh."

Mỗi lời nói của Trúc Linh như một nhát dao cứa vào lòng Minh Hạo. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng không thể không tự hỏi liệu mình có đang ảo tưởng về tình cảm của Khải Dương hay không. Cậu yêu anh, đó là điều chắc chắn. Nhưng tình yêu của cậu có đủ lớn để vượt qua những kỷ niệm sâu đậm giữa Khải Dương và người phụ nữ này không? Minh Hạo biết mình không thể cạnh tranh với quá khứ. Khải Dương đã có những tháng ngày bên cạnh Trúc Linh, và cậu không thể thay đổi điều đó.

"Nhưng rồi, tất cả đã là quá khứ," Trúc Linh nói, giọng điệu thay đổi, như thể cô ta vừa hoàn thành một vở kịch nhỏ. "Chị chỉ muốn em biết rằng Khải Dương là một người đàn ông không dễ để quên đi quá khứ của mình."

Minh Hạo lặng người, cảm giác trống rỗng tràn ngập trong lòng. Trúc Linh như đã đạt được mục đích của mình, cô ta mỉm cười và quay lưng bỏ đi, để lại Minh Hạo với hàng loạt câu hỏi xoay quanh trong tâm trí.

Ngay lúc ấy, Khải Dương xuất hiện từ đám đông, ánh mắt tìm kiếm Minh Hạo. Anh bước tới bên cậu, không nhận ra sự căng thẳng trong lòng người đứng trước mặt mình. "Em đứng đây từ nãy giờ à? Anh xin lỗi vì để em phải đợi," Khải Dương dịu dàng nói, nhưng Minh Hạo chỉ im lặng, không biết nên nói gì.

Cảm xúc hỗn loạn trong lòng Minh Hạo đang dần dâng lên, cậu muốn hỏi anh về Trúc Linh, về quá khứ của họ, nhưng lại sợ rằng điều đó sẽ khiến mọi chuyện trở nên khó xử. Minh Hạo nhìn Khải Dương, đôi mắt sâu thẳm của anh vẫn như mọi khi, không chút thay đổi. Nhưng giờ đây, sau cuộc gặp gỡ với Trúc Linh, trong lòng Minh Hạo đã có một nỗi bất an mà cậu không thể xua tan.

Dù Khải Dương đã đến bên cậu, nhưng nỗi lo lắng về mối tình cũ giữa anh và Trúc Linh vẫn ám ảnh trong lòng Minh Hạo. Cậu biết rằng, từ giờ phút này, mọi chuyện sẽ không còn dễ dàng như trước. Cảm xúc của Minh Hạo dành cho Khải Dương đang bị thử thách bởi quá khứ mà anh từng có với người phụ nữ ấy.

[?AM M?] H?P ??NG BAO NU?I: T?NG T?I V? CH?NG H?A S????? ???????? ???? ???? ??? ?????