抖阴社区

?? Ch??ng 72: Phúc L?i B?a Sáng

1.7K 159 7
                                        

Truyện được đăng ở wattpad QuiinYue.
***
——————————

Chương 72:

Theo thói quen sinh học, Giang Cố tỉnh giấc rất đúng giờ. Cậu còn chưa mở mắt đã lăn qua lăn lại trong chăn, duỗi người một cái. Vừa ngồi dậy định dụi mắt, đã bị một bàn tay chặn lại.

Tư Hành ngồi bên cạnh, nhìn cậu từ lúc còn chìm trong giấc ngủ, nhìn cậu khép mắt vươn vai, nhìn cậu lăn lộn trên giường nửa vòng, bộ dạng mơ màng đó cứ như phiên bản phóng lớn của Guli.

Chặn tay cậu lại, không cho cậu dụi mắt lung tung, Tư Hành đặt sẵn dép lê: "Đừng dụi mắt, đi rửa mặt cho tỉnh táo rồi chúng ta xuống ăn sáng."

Giang Cố chớp mắt, vẫn còn vẻ ngơ ngác của người mới ngủ dậy. Thấy Tư Hành, cậu mỉm cười đáp: "Chào buổi sáng."

Tư Hành vuốt nhẹ mấy sợi tóc nhỏ ngoan cố không chịu nghe lời trên đầu cậu: "Chào buổi sáng, uống chút nước ấm đã."

Giang Cố nhận lấy cốc nước, uống hai ngụm để làm dịu cổ họng, cơn buồn ngủ cuối cùng cũng tan biến: "Đêm qua anh ngủ ngon không? Em ngủ lúc nào cũng không biết nữa."

Cậu chỉ nhớ tối qua hơi mệt, định nằm trên giường một lúc đợi đồ ăn khuya, chỉ là lúc cầm điện thoại lên xem giờ, chẳng hiểu sao lại ngủ quên mất.

Tư Hành cười: "Ngủ ngon lắm."

Khi anh cúi người lại gần, Giang Cố ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng trên người anh. Thấy tóc của anh vẫn còn ẩm, vài lọn rũ xuống thoạt trông rất thoải mái Giang Cố hỏi: "Anh tắm rồi à?"

Tư Hành ừ một tiếng: "Tỉnh sớm, đi chạy bộ ở phòng tập thể dục một lúc."

Giang Cố ôm cốc nước uống thêm hai ngụm nữa, không khỏi cảm thấy khâm phục kiểu người kiên trì tập thể dục bất kể ngày nào như anh.

Ngồi trên giường nghỉ ngơi một lúc lâu, Giang Cố mới nhớ đến đồ ăn khuya tối qua: "Tối qua đồ ăn khuya giao lúc mấy giờ vậy? Sao anh không gọi em?"

Tư Hành, người vốn không ăn đồ ăn khuya, nói: "Thấy em ngủ ngon quá nên không nỡ gọi. Hai người kia chắc còn đang ngủ, chúng ta tự đi ăn sáng thôi, không cần gọi họ."

Đường Triệu, con cú đêm kia chắc ngủ muộn lắm, sáng không ngủ đến mười một, mười hai giờ thì không dậy nổi. Giang Cố cũng không định gọi hắn. Khi cậu đang đi vào phòng tắm để rửa mặt thì trông thấy Tư Hành bước ra, trên tay cầm theo quần áo hôm qua đã mặc, trong đó có một bộ của cậu.

Ánh mắt cậu lập tức dừng lại trên bộ quần áo đã được giặt sạch.

Tư Hách nhìn theo ánh mắt cậu, giải thích: "Sáng chạy bộ về tiện tay giặt luôn."

Cảm giác bản thân chỉ lo ăn uống chơi bời, để người khác làm hết mọi việc khiến Giang Cố thấy ngại ngùng: "Hôm nay để em giặt quần áo, không thể để anh làm mọi thứ được."

Tư Hành cũng không tranh cãi với cậu, chỉ cười thúc giục cậu đi rửa mặt. Dù sao quần áo hôm nay mặc cũng không cần giặt, vì ngày mai họ sẽ đi rồi, tối nay giặt mai chưa chắc đã khô kịp.

[EDIT/HO?N] NG??I ??P ?M Y?U ???C N?NG NIU TRONG TIMN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?