Tư Hành không hề để ý, lau miệng cho cậu, lại cho cậu uống hai ngụm nước để súc miệng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu: "Khó chịu quá thì chúng ta đi bệnh viện, em bị mề đay, không phải đau bụng thông thường chỉ cần nhịn một chút là khỏi."
Giang Cố lắc đầu: "Nôn xong thấy đỡ hơn rồi, em còn thấy hơi đói nữa."
Nghe cậu nói đói, Tư Hành thở phào nhẹ nhõm, muốn ăn là được rồi, anh sợ nhất là Giang Cố chẳng muốn ăn gì cả.
Không để cậu xuống giường, Tư Hành mang một cái bàn nhỏ vào, để cậu ngồi trên giường ăn, anh chuẩn bị một bát cháo kê củ mài được nấu rất nhừ, kèm theo một chút dưa muối băm nhuyễn đã được vắt nước nhiều lần.
Giang Cố ăn vài muỗng rồi không dám ăn nữa, sợ lát nữa lại nôn.
Tư Hành cũng không ép cậu: "Tôi để cháo trong nồi giữ ấm. Lát nữa nếu muốn ăn thì ăn tiếp. Giờ em muốn ngủ một chút hay xem TV? Tôi mang máy tính qua cho em nhé."
Giang Cố nói: "Đưa em máy tính bảng đi, em muốn vẽ tranh một lúc."
Tư Hành đứng dậy đi lấy máy tính bảng cho cậu, Guli nhân cơ hội lẻn vào, nhảy lên giường một cái nhẹ nhàng.
Đầu tiên nó nghiêng đầu nhìn cậu một cách khó hiểu, dường như đang thắc mắc tại sao cậu lại ở trong phòng này, nhưng chẳng mấy chốc nó lại quấn quýt lấy cậu, cái đuôi nhỏ liên tục quấn quanh cổ tay cậu, cái đầu nhỏ thì dụi dụi vào lòng bàn tay cậu.
Giang Cố ôm con mèo vào lòng, vừa vuốt ve bộ lông mềm mại vừa hỏi: "Mấy ngày nay ngoan không? Có nhớ bọn anh không?"
Guli "Meo~" một tiếng dài.
Giang Cố bóp nhẹ bàn chân nhỏ của nó, cảm giác mềm mềm. nhưng không biết có phải do bật sưởi sàn hay không, cậu thấy lòng bàn chân của nó hơi khô hơn trước. Vì vậy cậu liền mở một trang mua sắm trực tuyến để tìm loại kem dưỡng cho mèo.
Tư Hành mang máy tính bảng đến rồi ngồi lên chiếc ghế nằm ở góc phòng, đối diện giường, đặt laptop lên đùi để làm việc.
Giang Cố nhìn anh một lúc, rồi hỏi: "Chiều nay anh cứ thế mà ở bên em cả buổi vậy sao?"
Cậu nhớ chiều nay mình ngủ không sâu, cứ mơ mơ màng màng, nhưng lúc nào cũng cảm nhận được có người ở bên. Thấy Tư Hành ngồi làm việc thế này, Giang Cố đột nhiên nhớ đến việc anh luôn thích ngồi trên thảm phòng khách để làm việc, và cả căn phòng làm việc gần như để trống.
Điều này khiến Giang Cố không khỏi đặt ra câu hỏi: Phòng làm việc là luôn không sử dụng, hay là sau khi cậu đến, Tư Hành mới không dùng đến nữa.
Tư Hành đáp: "Chiều nay em ngủ không ngon lắm, tầm bốn năm giờ bắt đầu sốt, tôi sợ em sốt mà tôi không phát hiện được, nên ngồi ở trong phòng để trông em. Có làm phiền em không?"
Giang Cố lắc đầu: "Không đâu, biết anh ở đây em thấy an tâm lắm."
Đầu ngón tay đang gõ phím của Tư Hành chợt khựng lại, khẽ co lại một chút. Anh ngẩng lên nhìn cậu, chỉ thấy Giang Cố đã mở bảng vẽ, bắt đầu phác họa Guli đang nằm trên giường. Câu nói vừa rồi của cậu như thể chỉ là lời nói bâng quơ, không chút để tâm.

B?N ?ANG ??C
[EDIT/HO?N] NG??I ??P ?M Y?U ???C N?NG NIU TRONG TIM
General FictionHán Vi?t: Ph?ng t?i t?m tiêm th??ng ?ích b?nh m? nh?n Tác gi?: Nam Th? Tình tr?ng: 123 ch??ng ( c? phiên ngo?i) Th? lo?i: B?n g?c, ?am m?, Hi?n ??i, HE, Tình c?m, Ng?t s?ng, Ch? th?, ?? thi tình duyên, Duyên tr?i tác h?p, Kim bài ?? c?, 1v1.
?? Ch??ng 76: Tr? R?i, Mau Lên Ng? Th?i
B?t ??u t? ??u