anh tú⇾tuấn duy
voi 🐘
sao sao
kể lẹ coi
tao ngủ hỏng đcduy biển 🌊
hong biết nữa 😔tại sao????
chiện của m mà m
hong biết????thì
thì vậy đólà mày với nó quay lại
chưa?không biết
🙂
mày giỡn mặt hả duy
nó thì kêu lò vi sóng r
còn m thì khg biếtthì bữa nó bảo nó
muốn quay lại với em
mà sáng nó quênr mày có đồng ý khg?
có
mà là buổi sáng 🥲vl
rồi mắc gì khg kể
lại cho nóhog
mấc giá em hếtđứa thì hèn
đứa thì chảnhanhhhhhhhh
🥺gì?
chuyện của mày sao t
biết
giờ miệng là của m
m khg chịu nói thì t
biết saolỡ em nói nó hong tin
rồi sao?
lỡ nó nghĩ em này kia
rồi sao????nó mừng còn đéo kịp
mày ở cạnh nó bao
lâu r mà khg hiểu
tính nótú 🥺
đi ún với bé điiiiiii
say sỉn mới nói đcsay r mày nằm phè
ra ngủhong cóooooo
đi màaaaaaaa
em đi một mình sợ ngta
bắt cóccái thây mày cỡ đó
túuuuuuu
rồi rồi
xuống đi
giữ mày để không thằng
khang nó lên sân
thượngiu anh 😗
#
"anh ăn gì chưa?".
hùng huỳnh đặt túi đồ ăn lên bàn, trong miệng còn đang nhai miếng bánh ngọt. cậu tiến lại ngồi bên cạnh giường bệnh tuấn tài, lên tiếng hỏi thăm người anh 'guột'. gã ngồi trên giường, băng trắng đã được tháo bớt, vết bầm trên mặt vẫn còn đó nhưng đã trông hồng hào hơn lúc còn hôn mê.
"anh chưa, hùng ăn chưa?".
"vô ăn với anh nè".
cậu giúp anh ngồi dậy, kéo bàn từ thành giường lên, lon ton chạy lại bàn đem túi đồ ăn đặt lên bàn. tuấn tài chỉ ngồi im đợi cậu phục vụ, lâu lâu lại ngó ra ngoài cửa nhìn.
"tú đâu?".
"bồ anh đi mua nước rồi, lên liền".
