抖阴社区

có em

1.9K 103 5
                                        


Để anh

Đưa cho anh

Anh cầm cho

Anh đút cho em nha

Anh mua cho em

Anh xin lỗi

Anh sai rồi

Em đừng mắng anh mà là mở đầu của chuỗi ngày rơi vào vòng tay Kim MinGyu và không có dấu hiệu sẽ thoát ra của Jeon Wonwoo. Vốn dĩ hắn không phải dạng độc tài, nhưng tính tình rất cương nghị, kiên định. Duy chỉ đối với một mình Jeon Womwoo lại luôn không thể nhất quán với bản thân.

Bảo hắn từ chối cậu một yêu cầu gì đó , thà nói hắn hết yêu cậu rồi còn dễ tin hơn. Chăm sóc Wonwoo từ lâu đã là thói quen của MinGyu, hắn cảm nhận đó là một điều hạnh phúc, không phải nghĩa vụ. Những lúc cậu mè nheo vô lí, hắn vẫn sẽ kiên nhẫn dỗ dành, dường như toàn bộ sự nhẫn nại hắn có trong đời đều chỉ để dành cho một mình Jeon Wonwoo.

Cũng từ đó, hình tượng Kim MinGyu trong mắt cậu đã biến thành một cái gì đó rất khó tả. Là một người đàn ông đã ngoài bốn mươi vẫn sẵn sàng mặc chiếc quần ngủ gấu dâu sặc mùi thiếu nữ mới lớn để cùng cặp với chiếc áo ngủ cậu mặc.

Là một người chủ tịch điều hành hơn một trăm nhân sự nhận được vô vàn sự kính trọng nể sợ sẵn sàng vứt bỏ cái gọi là tự tôn quỳ gối nhận lỗi với cậu mặc dù biết chắc bản thân chẳng sai chỗ nào

Là một người chưa từng phải động tay vào việc gì trên dưới đều có người phục vụ vẫn chấp nhận khuỵ gối đeo tất chân đi giày vào cho cậu bằng một phong thái rất đường hoàng không hề quan trọng sĩ diện của mình trong mắt người khác đã thành ra cái gì rồi.

Jeon Wonwoo từ lâu đã mặc định MinGyu chính là cá thể dính người nhất hành tinh này. Vậy nên mỗi sáng đều sẽ miễn cưỡng cho phép hắn hôn tán loạn lên mặt mình, chứng kiến một ông già sắp bước vào ngũ tuần vẫn nằm dưới cánh tay mình làm nũng mấy câu sến rện đến tàn nhẫn anh không muốn đi làm , anh ở nhà với bé được không , bé có nhớ anh không...

Mặc dù có đôi lần nghe Hoshi cảm thán về độ lật mặt như bánh tráng của hắn khi ở công ty và khi ở nhà, Wonwoo cũng chẳng mấy khi để vào đầu.

Ít nhất là cho đến hôm nay

Mới sáng hôm nay hắn đã gấp gáp rời khỏi nhà sau khi nhận cuộc điện thoại mà cậu đoán là của người ở công ty, nhìn bộ dạng nghiêm túc hiếm thấy khi ở nhà của hắn làm cậu không khỏi lạ lẫm. Trước giờ dù có bận đến đâu hắn vẫn luôn hành xử rất nhẹ nhàng để tránh làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của người trong lòng, chẳng biết hôm nay gặp vấn đề gì mà lại vội đi đến thế, ngay cả cặp tài liệu cũng quên mang đi.

Bộ chủ tịch cũng có lúc sợ trễ làm hả

Jeon Wonwoo ngồi gặm nhấm sự hụt hẫn một mình khi lần đầu tiên không được hắn thơm má vào buổi sáng. Cậu uể oải nằm xuống giường mở tivi lên xem , cho đến gần trưa mới chịu ngồi dậy ra khỏi giường đi vệ sinh cá nhân.

Meanie |   Xu?n d??cN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?