Bàn Tử ngơ ngác nhìn bàn tay đang nắm chặt cây Thương băng gai, hắn không chớp mắt nhìn bàn tay đầy gân xanh cố bắt lấy cây thương, máu tươi từ từ nhỏ giọt thắm vào thương băng gai là như vậy chối mắt màu đỏ. Hắn theo màu đỏ vết máu bàn tay từ từ nhìn lên người cứu mình, một thân áo đen võ thuật y phục, bóng lưng thoang dài lúc này trong mắt hắn chính là như vậy cao lớn.
Vân Phong Nhã từ lúc nghe đến tên Mộc Tử Hàn nàng khẩn định chính là thuộc hạ của nàng, người có thể trùng tên, nhưng tính khí thà chết không phục của hắn nàng biết rất rõ, hy vọng nàng đuổi đến kịp, bằng không vào đường cùng hắn sẽ tự bạo kéo theo người làm niệm lưng. Vân Phong Nhã không chút do dự lấy nhanh nhất tốc độ có thể mà chạy đến, nói là nhanh nhất tốc độ vốn có của nàng cũng không đúng, vì trên đường chạy đến nàng phải né tránh va chạm vào người khác, do đó tốc độ chỉ trong trạng thái bình thường.
Vân Phong Nhã vừa né tránh vừa dùng tin thần lực dò xét tình hình phía trước, người chưa đuổi đến nhưng mọi chuyện xung quanh phát sinh nàng vẫn rõ ràng, khi gần đuổi đến nơi cũng cùng lúc cây thương băng gai đánh về một trong nhóm người Mộc Tử mà đi. Mà lúc này mọi người vì xem kịch vui quây quanh tạo ra một vòng tròn lớn, mà nàng là cùng chiều hướng phía sau lưng của nhóm người Mộc Tử Hàn, nếu lúc này nàng dùng Phượng hoàng hỏa đánh tan thương băng gai, mà với sức hủy diệt kinh người của Phượng hoàng hỏa, chưa bị thương khi bọn họ cũng chịu không nổi nói chi bây giờ bị thương nặng làm sao né tránh đây.
Mà dưới công kích vượt qua Linh vương đỉnh thực lực của Dương gia người, cho dù nàng lập tức tạo ra lá chắn che chở thanh niên, cũng chỉ có thể làm giảm đi một phần ba sức mạnh của Linh vương đỉnh thực lực một kích. Cuối cùng kết quả vẫn là như cũ, cây thương vẫn sẽ xuyên vào thân thể, sóng chết do trời.Trong vòng vài giây thời gian trong đầu nàng đã phân tích rõ kết quả, chỉ còn một cách...
Nàng nhảy vượt qua vòng người, trên tay không ngừng tụ tập linh lực bao bọc bàn tay, vì thời gian quá ngắn linh lực dùng đến có hạn, do đó thương băng gai xược qua lòng bàn tay đến khi được nàng bắt dừng lại khi lòng bàn tay vẫn là thương đến.
Vân Phong Nhã không đi trên con đường võ sư, nhưng chỉ cần cùng linh thú chiến đấu khi nàng đều thích dùng nấm đấm chiếu cố chúng thú, cũng miễn cưỡng luyện thành võ sư thân thể, nên nàng mới tự tin có thể nắm bắt cây thương. Nên biết những thuộc hạ này của nàng có tư cách đi theo Mộc Tử Hàn vào di tích đều là những người lập công nhiều nhất trong Phượng Nhã Các mới có danh dự này, là thuộc hạ đắc lực của nàng. Nếu vết thương nhỏ trên tay đổi lấy công thần một mạng đối với nàng tới nói đáng giá.
Dương gia nhị gia trên mặt ung dung muốn nhìn thấy ánh mắt kinh sợ của đám người Mộc Tử Hàn, gã đã hình dung ra sự kinh hoàng sợ hãi dập đầu xin tha mạng còn lại của đám người tầng dưới này rồi. Còn có những người xung quanh cũng sẽ kiên nể Dương gia bọn họ hơn, sẽ không đi tranh đoạt tài nguyên với Dương gia bọn họ, lựa hồng mềm mà bóp là thói quen của mọi người đều hiểu. Nhưng giờ phút này lại bị người phá đám, hắn trầm giọng hỏi.
"Ngươi là ai? Chúng ta Dương gia giải quyết chuyện riêng tư, ngươi như vậy xen vào không sợ đắc tội chúng ta Dương gia sao? Trưởng bối trong nhà chấp nhận ngươi như vậy tự ý can thiệp vào chuyện của người khác sao?"

B?N ?ANG ??C
[BHTT] Hào Hoa Phong Nh? Tri?u H?i S? (P-II)
FantasyTác gi?: Lam Th? lo?i: bách h?p ch? c?ng, xuyên kh?ng d? gi?i, n? ph?n nam trang, ch? y?u tu luy?n ?i lên ??nh cao nh?n sinh. Ki?p tr??c ta vì thiên h? ph? nàng, ki?p này ta thà ph? thiên h?, kh?ng ph? nàng. ( 1×2 ) (NP)(T? vi?t). V?n án : Nàng Hoàn...