Tối hôm đó cả hai không ai ngủ ngon.
Ban đầu là do Đồng Hoài Thanh bị sặc khói thuốc nên ho mãi không ngừng, dù đã uống liền mấy ly nước nhưng trông vẫn không hề khá hơn. Trì Dã vội vàng chạy ra ngoài mia thuốc, nào là thuốc trị ho, thuốc viêm họng, đau rát cổ đủ loại cả. Hắn vừa đọc hướng dẫn vừa trách bản thân sao mà bất cẩn quá.
Đã trễ thế này rồi nên phòng khám nào cũng đã đóng cửa, nhân viên trong tiệm nghe hắn kể lể xong chỉ vừa cười vừa bảo uống nhiều nước là được.
Trì Dã ngồi xồm trước kệ hàng nghiêm cứu hồi lâu, cuối cùng vẫn mua đủ thứ trên đời.
Hắn bóc lớp giấy bạc, hai viên thuốc nằm gọn trong lòng bàn tay. Cầm cốc nước ấm, hắn cẩn thận đưa thuốc cho Đồng Hoài Thanh uống.
Kết quả sau đó chính là, tối hôm đó Đồng Hoài Thanh bị uống quá nhiều nước.
Nửa đêm cậu mơ mơ màng màng tỉnh dậy, mò mẫn đi vệ sinh. Trì Dã thấy vậy cũng bật dậy đứng tựa vào cửa chờ.
Đồng Hoài Thanh còn trêu hắn là: "Anh sợ em ngã vào bồn cầu à?"
Trì Dã đang còn ngái ngủ, lúc này giọng nghe biếng nhác vô chừng, kêu một tiếng cưng ơi.
Tiếng "rầm" đột ngột vang lên, khiến Trì Dã tỉnh hẳn.
Hắn đẩy cửa xông vào, thấy Đồng Hoài Thanh ngồi bệt dưới đất, mặt ngơ ngác, đôi mắt chớp chớp.
Cậu ngã rồi.
Cái quạt thông gió trong phòng tắm không tắt, sàn nhà vừa tắm xong nên vẫn chưa khô hẳn, không biết trên bồn rửa tay bị nhỏ nước từ lúc nào làm dưới sàn đọng một vũng nước nhỏ. Đồng Hoài Thanh rửa tay xong, không cẩn thận ngã mạnh xuống sàn một cái.
Trì Dã sợ chết khiếp, không dám vội vàng đỡ cậu dậy, quỳ xuống kiểm tra: "Đau chỗ nào? Có va phải đâu không?"
Đồng Hoài Thanh chống một tay ra sau lưng, ngây ra chốc lát rồi vươn tay ra đối phương: "Ôm em."
Bị té ngơ ra rồi.
Người lớn khác với trẻ con, cú ngã này để lại hậu quả nói lớn không lớn mà nhỏ cũng không nhỏ. Trì Dã không vội bế cậu dậy mà đỡ lấy trước, để cậu bước thử vài bước thấy không có vấn đề gì rồi mới bế lên giường. Xong lại còn kéo áo lên kiểm tra, may là không bị bầm tím chỗ nào.
Trì Dã nhẹ nhàng xoa lưng cho cậu: "Có va vào đâu không?"
Đồng Hoài Thanh: "Mông đó."
Bị đánh hai cái là đủ đau rồi, giờ thì gần như tê rần cả lên, mãi một lúc lâu sau thì cơn đau ê ẩm mới dần dần trỗi dậy. Trì Dã đành phải ôm Đồng Hoài Thanh vào lòng rồi xoa dịu cho cậu từng chút từng chút một, sau lại vuốt nhẹ lên mái đầu mềm mại kia.
Cuối cùng dỗ được người ngủ rồi nhưng trời chưa sáng hẳn thì Đồng Hoài thanh lại tỉnh.
Là bị tiếng động từ phòng bên cạnh làm phiền.
Đồng Hoài Thanh ngủ nông nên chỉ cần một tia sáng hay một âm thanh nho nhỏ cũng sẽ không chịu được. Được Trì Dã ôm vào lòng thì ngủ sâu hơn chút, nhưng cũng chẳng ngăn nổi tiếng rên rỉ càng lúc càng cao vút vọng lại từ bức tường bên kia.

B?N ?ANG ??C
(END) Anh Ch? Hung D? Và Bé Yêu Tinh Xinh ??p C?a H?n - Hòa Hoa
General FictionHán vi?t: Hung h?n l?o b?n cùng h?n xinh ??p ti?u làm tinh Tác gi?: Hòa Hoa Th? lo?i: ?am m?, c?n ??i, ng?t s?ng, hoan h? oan gia, nh? nhàng Ngày ?ào h?: 10/11/2024