Non Thanom kéo Somchai Phayu, nhỏ giọng nói: "Ca, vật phẩm ngọc điêu khắc này hình như rất được ưa chuộng, chúng ta có nên báo không?"
"Báo cái đầu quỷ mày, tao không thiếu mấy thứ này, mua về làm gì? Nhìn cho tức hả? Mới đầu ngày hôm nay đã bực bội rồi, mày ngồi im đó cho tao." Non Thanom bị quở trách liền ngồi im, không dám nói gì.
Người đấu giá thấy bên dưới không còn ai ra giá tiếp, liền nói: "Ba trăm ngàn baht lần một."
Apinya Palm vẫn không phục, dù sao cái giá ba trăm ngàn có đấu lại cũng không là gì, chủ yếu muốn tạo áp lực cho Achara Wong mà thôi, liền giơ thẻ lên kêu giá: "Ba trăm mười ngàn baht."
Achara Wong cười lạnh một tiếng, nàng và Apinya Palm không thân gì, không biết vì sao đối phương cứ muốn chống đối mình, bất quá nàng cũng không sợ, người thích theo đuổi không kịp, đồ chơi mình thích sao có thể còn nhường cho người khác được?
"Ba trăm năm mươi ngàn baht." Achara Wong bình tĩnh hô, tựa như ba trăm năm mươi ngàn đối với cô là ba trăm năm mươi baht vậy.
Apinya Palm cảm giác như Achara Wong đang vả mặt cô, dù sao đấu giá hiện tại chỉ còn lại hai người các cô, Apinya Palm lại giơ thẻ lên, cô dự định kêu bốn trăm ngàn baht, giá này cô vẫn có thể gồng nổi, nếu Achara Wong không hô thì nàng gặp may, nếu Achara Wong còn hô thì bẫy Achara Wong cũng không thiệt gì.
"Bốn trăm ngàn baht." Apinya Palm giơ thẻ hô.
"Bốn trăm năm mươi ngàn baht." Achara Wong không chớp mắt liền nói thêm năm mươi ngàn baht.
Engfa Waraha ngồi trong nhóm phú nhị đại cũng thấy vui vẻ, cô không ngờ đồ mình làm có thể bán ra được với giá bốn trăm năm mươi ngàn baht, dù sao mình ở đây cũng không có danh tiếng gì.
Achara Wong hô giá xong thì cười nhìn về phía Apinya Palm, Apinya Palm cùng cười với nàng, xem ra Apinya Palm không định ra giá nữa.
Trong lòng Achara Wong thở nhẹ một cái, bốn trăm năm mươi ngàn baht, giá này đúng như dự liệu của nàng, cho nên tâm tình nàng cũng tốt mà mỉm cười, còn nhìn thấy Apinya Palm ngồi cạnh Engfa Waraha.
Achara Wong không ngờ Engfa Waraha cũng ở đây, tai hơi ửng đỏ, không biết hành động vừa rồi của mình có khiến Engfa Waraha hiểu lầm hay không, nàng thực sự thích món đồ mà Engfa Waraha điêu khắc kia, chứ không có ý gì khác.
Engfa Waraha thấy Achara Wong nhìn cô, thì lễ phép gật đầu với Achara Wong coi như chào hỏi.
Achara Wong cũng nhìn Engfa Waraha cười cười, quay đầu chờ người đấu giá hô thành giao, nhưng sau đó có nam nhân ngồi bên cạnh nàng liền giơ thẻ lên hô: "Năm trăm ngàn baht."
Achara Wong mở to mắt, nam nhân này nàng không quen nhưng cũng biết, đây là con trai lớn của tập đoàn Austin thị ở thành phố Phuket này, tên là Mew Austin, nàng và Mew Austin không có thù oán gì với nhau, Mew Austin không biết vì sao lại cản đường nàng?
Mew Austin thấy thần sắc Achara Wong không tốt nên giải thích: "Wong tiểu thư, món đồ này tôi cũng thích, nhà tôi và nhà Wong tiểu thư đều giống nhau đều lập nghiệp từ ngọc, nhìn thấy đồ tốt thì ngứa tay, ngại quá."

B?N ?ANG ??C
ENGLOT - XUY?N KH?NG TH?NH TRA A V??N TR??NG TRONG S?CH [ABO]
RomanceEngfa Waraha xuyên vào m?t quy?n tra A v??n tr??ng ??i h?c. Nguyên th?n gia c?nh nghèo kh?, nh?ng ? trong tr??ng ??i h?c lu?n gi? hình t??ng là m?t ng??i h?c gi?i, kh?ng ít Omega thích nguyên th?n, nguyên th?n ai c?ng kh?ng t? ch?i, khi ?ó c? ?? ? ?...