Chương 7: Trong mùi anh mà em ngủ yên
(Phòng ngủ biệt thự Lertratkosum, 10:00 sáng)
Ánh nắng ban mai len qua lớp rèm voan trắng, phủ một lớp sáng mỏng lên căn phòng tĩnh lặng. Trên giường, Phuwin nằm nghiêng, đầu gối vào ngực Pond, hai tay vẫn quấn chặt lấy eo anh như sợ chỉ cần thả lỏng một chút, anh sẽ tan biến vào giấc mơ đêm qua.
Sau một kỳ phát tình dữ dội kéo dài gần hai ngày, cơ thể cậu mỏng mảnh đến mức Pond có thể cảm nhận từng nhịp thở, từng rung động dưới lớp da mềm.
Mùi hương trong phòng đặc quánh: hổ phách đen bị ôm gọn bởi tầng tầng lớp lớp gỗ đàn hương. Không khí như mang theo trọng lượng, đặc sệt bởi cảm xúc, bởi nhu cầu nguyên thủy, và cả thứ tình cảm dai dẳng không thể gọi tên.
Pond khẽ nhấc tay, vén sợi tóc bết mồ hôi trên trán cậu. Lồng ngực anh phập phồng đều đặn, nhưng sâu bên trong, có thứ gì đó đang siết chặt.
"Em còn đau ở đâu không?" Giọng anh trầm, nhưng dịu. Như thể sợ đánh thức cơn mệt đang cuộn quanh thân thể nhỏ kia.
Phuwin không trả lời ngay. Cậu chỉ rúc đầu sâu hơn vào hõm cổ Pond, để lại một tiếng rên khẽ, đục và mệt mỏi:
"Đừng đi đâu hết... Em còn chưa hết mùi anh đâu."
Pond bật cười khẽ, tiếng cười từ lồng ngực vọng ra, trầm và ấm. Anh siết nhẹ lấy cậu, hôn một cái lên giữa gáy, nơi tuyến pheromone vẫn còn hồng vì bị kích thích.
"Anh ở đây," anh thì thầm. "Không đi đâu cả."
Pheromone của Pond vẫn tỏa ra đều, không dày đặc như khi thân mật, nhưng đủ để làm Phuwin mềm ra trong vòng tay. Đủ để cậu nhận ra: đây là người của mình. Đây là nhà.
"Cơ thể em phản ứng mạnh thật." Anh nói, tay vẫn vuốt nhẹ lên vai cậu, nơi còn vết cắn.
"Anh nói như thể em muốn thế." Giọng cậu vẫn khàn, nhưng có ý trách nhẹ. "Là do anh... thơm quá."
Pond khẽ cười lần nữa, nụ cười lần này có cả tự hào lẫn dịu dàng.
"Lần sau, đừng ngửi nhiều quá."
Phuwin dụi mặt vào cổ anh, môi cong cong:
"Muộn rồi. Em hít luôn cả anh vào tim rồi. Không dừng được."(Phòng tắm, 11:30 sáng)
Pond bế cậu vào bồn tắm, nước ấm đã được pha với tinh dầu hương cỏ, loại dịu nhẹ để làm dịu tuyến pheromone sau kỳ phát tình. Nhưng có vẻ không có mùi nào át được Pond trong lúc này. Cậu ngồi trên đùi anh trong bồn, đầu tựa lên vai anh như mèo con lười biếng, cổ vẫn dính mùi pheromone của Pond mà không buồn gội đi.
"Nước thơm thế này rồi... Em còn không chịu tắm kỹ?"
Phuwin mím môi, ngẩng lên, đôi mắt vẫn còn ánh chút mờ sương vì mệt.
"Không. Em thích bị dính mùi anh. Mỗi lần ngửi, em biết mình là của anh."
Tim Pond khựng lại một nhịp. Anh ôm cậu chặt hơn, cằm tựa vào đỉnh đầu cậu, thì thầm:
"Em là của anh. Không cần mùi hương để chứng minh đâu."

B?N ?ANG ??C
(PondPhuwin/ABO) C?p ??i quy?n l?c.
FanfictionPondPhuwin/ABO/C?p ??i quy?n l?c. Th? lo?i: ABO, Boylove, gi?i tài chính x gi?i chính tr?, h?n nh?n ng?t ngào, t?a sáng trong s? nghi?p. M?t Alpha quy?n l?c trong ngành tài chính - Pond Naravit Lertratkosum, và m?t Omega s?c s?o thu?c gi?i chính t...