Chương 37. A Chi A Chi.
"Quận chúa, A Chi hai người đã trở lại rồi." Thúy Thúy vẫn luôn canh ở đình viện, nhìn thấy hai người trở về trước mắt chợt sáng ngời.
Triều Mộ thấy cái vẻ mặt này của nàng ấy thì đôi mắt hạnh nhân cũng tròn xoe theo, hai tay xách làn váy lên qua tới rồi liền rồi.
Nàng ấy nhẹ tay khẽ chân, đôi mắt nhìn vào trong đình viện, ngồi xổm xuống hỏi Thúy Thúy: "Bắt được mấy con rồi?"
A Chi đi theo phía sau Triều Mộ, thầm nghĩ có thể bắt được một con liền tính là nàng thua, còn bắt được mấy con......
Thúy Thúy dừng một chút, không đành lòng đả kích lòng tự tin Triều Mộ cho lắm, do do dự dự chần chừ tới lui, dựng lên một ngón tay với Triều Mộ.
Đôi mắt to tròn của Triều Mộ sáng ngời, ngữ điệu vui mừng: "Một con !"
Nàng ấy không tham lam, một con cũng được.
Ngón tay dựng thẳng lên của Thúy Thúy lắc lắc trái phải, rụt vai rút cổ nói nhỏ giọng: "Một con, cũng không có."
Triều Mộ: "......"
Cảm xúc tiểu Quận chúa suy sụp xuống bằng mắt thường có thể thấy được. Đôi tay ôm lấy đầu gối, hàng mi cong dài dày đậm cụp xuống, nghiêng mắt nhìn về cái sọt bên kia, giống búp bắp cải tươi ngon mọng nước đã bị nấu nhừ rút cạn độ ẩm trong nháy mắt.
Trong đình viện khi nàng ấy đi là dáng vẻ gì thì hiện tại vẫn là bộ dáng ấy, khác biệt duy nhất với trước chính là tuyết trắng lại bao phủ một tầng.
A Chi thấy nàng ấy như vậy, mím môi liếc về Thúy Thúy, thở dài bất lực: "Không có thì không có, ngươi hù nàng ấy một phen làm gì."
Thúy Thúy cũng áy náy: "Vốn dĩ ta muốn chọc Quận chúa vui vẻ một chút."
"Giờ vui vẻ rồi chưa?"
"...... Không có." Mắt nhỏ Thúy Thúy rơi lệ, nhìn tiểu Quận chúa thất vọng thì có hơi bứt rứt tội lỗi, không biết an ủi như thế nào, bèn nhìn về phía A Chi xin giúp đỡ.
A Chi nhấc váy áo lên ngồi xổm bên cạnh Triều Mộ, đôi tay đặt lên đầu gối, cân nhắc mở miệng: "Ước nguyện ban đầu của Quận chúa là cho chim sẻ ăn no ngày đông khó kiếm ăn mà không phải bắt được chúng nó, hiện tại ít nhất thì mục đích đã đạt được có phải không?"
Triều Mộ thu tầm mắt lại nhìn về A Chi.
A Chi cười nhạt, ấm giọng dỗ dành nàng ấy: "Hôm nay những chim sẻ ăn được lương thực tất cả đều sẽ cảm ơn Quận chúa, người làm chúng nó ở trong trời đông giá rét này được no nê một bữa."
Thúy Thúy gật đầu thật mạnh theo: "Đúng đúng đúng, vừa rồi thật lắm chim sẻ đấy ạ, ăn no rồi mới bay đi."
Nàng ấy đã nói không thể rải bên ngoài nhiều lương thực như vậy mà, chim sẻ ăn lương thực bên ngoài no rồi cũng chưa ăn xong, cho nên sao có thể vào cái sọt.
Triều Mộ chỉ nghiêng đầu hỏi: "Thế nếu A Chi là chim sẻ, A Chi sẽ nhớ tới ta chứ?"
A Chi dừng một chút, nhìn về cái sọt kia lại nhìn hướng lương thực đầy đất, đầu ngón tay cong siết lại, hơi nín hít thở, khóe miệng nhúc nhích giương lên chậm rãi gật đầu: "Đương nhiên sẽ nhớ."

B?N ?ANG ??C
Xuyên vào thành a hoàn c?a n? ph? 'lót ???ng' - H? 33.
General FictionTác ph?m: Xuyên vào thành a hoàn c?a n? ph? 'lót ???ng'. Tác gi?: H? 33. ?? dài: 79 ch??ng chính + 12 ch??ng ngo?i truy?n. Th? lo?i: Tác ph?m g?c - Bách h?p - L?ch s? h? c?u - Tình yêu. Góc nhìn c?a tác ph?m: Ch? c?ng. Tình tr?ng: Hoàn thành. Tag: T...