抖阴社区

Ch??ng 3: Th?y trên t?nh

21 5 4
                                    

Cậu Minh ngó ra phía thằng Tộ chạy tới thì thấy một người đang ngồi ngã ngay bên mép ruộng lúa. Quần áo người ta cứ thế bị dính hết nước bùn.

Nghe cách thằng Tộ gọi thì có lẽ người này là thầy của cháu cậu Minh.

Cậu Minh quay đi nén cười. Cậu vừa ngậm mồm vừa nhẩm trong đầu về lời dạy của u mình.

Mãi cậu Minh mới bình tĩnh lại, cậu hít một hơi thật sâu rồi tự dưng nhớ đến Quý. Chẳng biết từ bao giờ mà thằng cháu cậu đã nắm tay bắt chân với người lạ rồi.

Hình như thích lắm thì phải?

Cậu Minh muốn xem người kia trông như thế nào, song thằng cháu cậu chắn nguyên cái mình nên cậu không tiện xem nữa.

Thấy thằng Tộ chật vật kéo người thầy đang ngồi trên ruộng nhà người ta lên, cậu Minh ra hiệu cho thằng Mạ ra giúp. Thằng Mạ mừng ra mặt, nó lập tức chạy tới góp sức “bảo vệ con chữ”.

Cậu Minh không động tay động chân, cậu bị cấm tiệt khoản này.

Nhìn thằng Tộ giữ người người thầy nọ lại để ngăn thầy đi đấm Quý một trận, cậu Minh phì cười. Thầy ấy thấy thế lập tức quay sang lườm cậu cháy con mắt.

Không biết Quý và người nọ tâm sự với nhau cái gì, tới tận khi bùn trên áo của thầy ngã xuống ruộng khô, mà họ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Cậu Minh ngồi nhìn trời một hồi, cậu nghĩ tối nay mổ thịt Đại Kê là vừa.

- Thầy tên gì vậy thầy? - Cậu Minh quay sang hỏi cho bớt chán.

- Tôi tên Lâm, - Thầy Lâm đánh mắt qua phía cậu Minh, thầy hơi chột dạ bảo. - nãy tôi hơi mất kiểm soát, xin lỗi cậu.

Cậu Minh cười xoà, cậu xua tay.

- Lỗi cháu tôi mà thầy, đừng tự trách làm gì. Tí thầy lấy đá chọi đầu nó là bõ tức ngay ấy mà.

- … - Thầy Lâm dùng ánh mắt không tin nổi nhìn cậu Minh.

- Mà thầy trẻ ghê ha, khéo trẻ hơn tôi ấy nhở?

Thầy Lâm suy nghĩ. Thầy lắc đầu.

- Này tôi không nói chắc. Thầy Tâm đằng kia còn trẻ hơn tôi nhiều. - Thầy Lâm đột nhiên bày ra vẻ mặt nghiêm túc. - Nhưng giỏi thì chưa chắc.

Cậu Minh cười thành tiếng.

- Thầy xéo sắc ghê.

Thầy Lâm nhìn cậu Minh. Suy cho cùng tính cách như vậy với con nhà quan đã là tốt lắm rồi.

Cậu Minh nhặt vài viên đá nhỏ dưới chân lên. Cậu ngồi đếm vài lần xong dứt khoát ném về phía Quý. Phát một trúng ngay vào đầu. Quý quay lại, không thấy ai đáng nghi thì hơi khó hiểu.

Thầy Lâm quay đi, coi như thầy chưa biết gì cả.

Thằng Mạ thấy cậu Quý ngừng nói thì vui sướng tới mức nhảy cẫng lên. Nó lập tức nhặt đồ lên chuẩn bị đi về.

- Về thôi. - Cậu Minh đứng dậy phủi quần áo. Kể ra trang phục của cậu là đồ nông dân, sao thầy Lâm nhận ra mà lễ phép vậy?

V?c TranhWhere stories live. Discover now