Phòng nghỉ điều dưỡng (và sv)
An cấp cứu:
Sao nay bệnh viện mình nhiều người nước ngoài vậy?Hùng sản:
Sinh viên y của cái trường nào đó bên Úc, qua đây để đi thực hành Sản.Dương nhi:
Ủa sao phải qua đây vậy?Hùng sản:
Chứ bên đó đẻ thì ít, ai cũng chọn đẻ dịch vụ, không cho sinh viên rớ vô. Bên đây đẻ đại trà... Mấy sinh viên y đó qua đây háo hức ra mặt, lần đầu được khám bệnh nhân kỹ vậy.Kiều ngoại:
Ê trai tây gái tây đẹp quá
Nhìn ai cũng sang
Sắp quên thằng bồ mình là ai rồi.Hùng sản:
Tao méc Đăng Dương nè con
Nhưng mà nhìn ngon thiệt
Không biết ăn ngon hơn Đăng không ta...Anh Y6 đã thêm Đăng Dương và Hải Đăng vào nhóm...
Hùng sản:
Đụ máKiều ngoại:
Chơi cái trò gì mất dạy vậy?Đăng Dương:
Kiều à... anh không ngờ em là loại người như vậy...Kiều ngoại:
Em sống như thế đấy anh
Chịu thì chịu
Không chịu cũng phải chịuHải Đăng:
Hùng à... anh biết em dăm rồi nhưng có thể đừng lộ liễu thô thiển vậy được không?Hùng sản:
Dăm cái đầu anh
Tại của anh nhỏ quá không đã cái nưHải Đăng:
Mọi người ơi mai điều dưỡng Hùng bên khoa sản xin nghỉ làm nha... Dự là sẽ nghỉ tới 9 tháng 10 ngày sau.Dương nhi:
Thôi mà
Xin đừng cãi nhau
Xin đừng đánh nhau
Xin đừng xé áo nhauAn cấp cứu:
Tao nó tức cười gần chớt
Tao cười tới mai tới mốtDuy Y4:
Mà mấy người tây đó y mấy vậy nhỉ?Anh Y6:
Y4 bằng em đó.Duy Y4:
Dị hỏ
Vậy mà ai cũng mét 8 mét 9
Đã thiệt
Em cũng muốn thửAnh Y6:
Thử gì?Kiều ngoại:
Nó muốn thử chuối tây đóAnh Y6:
Thì ra em cũng là con người như họDuy Y4:
Không có không có
Oan quá bao đại nhân
Em muốn thử nói tiếng anh với người nước ngoài thôi.Anh Y6:
Không tin tưởng được
Anh phải đi theo sát emHùng sản:
Dí sát vào
Nó thèm chuối tây là cho chuối ta vào mồm liền.Duy Y4:
Anh Hùng
Chị Kiều
Em đã làm gì hai người đâu?
Sao rắp tâm hại đời em vậy?Kiều ngoại:
Quýt làm cam chịuHùng sản:
Ai kêu bồ mày hại đời tụi tao
Giờ thì cùng lắm bệnh viện có thêm 3 ca mổ trĩ..
.
.
.
.
.Bình thường sinh viên y không được vào phòng hồi sức ICU của tất cả các khoa. Bệnh nhân trong đây đa số bệnh rất nặng, cần theo dõi sát sao. Môi trường vô khuẩn các thứ. Monitor do sinh hiệu liên tục. Thở oxy, thở máy, đặt nội khí quản, thậm chí mở khí quản ra da để thở. Tuy nhiên, khoa ICU duy nhất sinh viên được vào là Nhiễm... cụ thể là...
"Ca này bị gì vậy anh?" - Duy hỏi Quang Anh.
"Uốn ván đó em."
"Sao bệnh nhân hôn mê luôn rồi vậy?"
"Thì có vết thương rách da chảy máu ở đâu đó, khoảng 5 ngày ủ bệnh, xong cứng hàm, rồi cứng toàn thân, tới cơn gồng giật, tới rối loạn thần kinh thực vật (mạch nhanh, huyết áp lên xuống thất thường, tim lúc nhanh lúc chậm, sốt cao, vã mồ hôi) nặng nhất là suy hô hấp rồi ngưng tim. Thường tới khúc cứng hàm bệnh nhân đi khám vô khoa nhiễm rồi. Có cơn gồng giật thì đánh thuốc cho hôn mê luôn. Trong lúc bệnh nhân hôn mê quất đống thuốc giảm độc tố, kháng sinh, giãn cơ nếu còn cơn co giật..."
"Ủa nằm lâu không anh?"
"Nằm tới khi cơ thể thải hết độc đó. Lâu nha, có khi cả tháng trời. Nằm một chỗ như vậy phải theo dõi dinh dưỡng, phòng loét do tỳ đè, phòng nhiễm trùng thứ phát... nói chung là bị thương gì cũng chích huyết thanh uốn ván đi là khỏe rồi. Chích trước càng tốt, có vacxin mà. Chứ bị vầy... không khó chữa nhưng rất cực và tốn kém."
"Xquang tại giường." - Một điều dưỡng bỗng la to.
Trong phòng hiện có một trưởng khoa, một bác sĩ lớn, một bác sĩ nhỏ, một điều dưỡng, hai đứa sinh viên, một nhân viên vệ sinh. Tất cả già trẻ lớn bé cao thấp ồ ạt kéo nhau đi ra khỏi phòng.
Quang Anh kéo Đức Duy đang chưa kịp load chuyện gì ra ngoài luôn.
"Ủa chuyện gì vậy anh?" - Duy hỏi.
"Chụp xquang tại giường. Bệnh nhân hôn mê thở máy không di chuyển đi vô khu chụp xquang được."
"Vậy sao mình phải ra đây?"
"Đứng ở trỏng cho ăn tia hả?"
"Chứ trong đó còn mấy bệnh nhân khác mà..."
"Bệnh nhân 1 năm chụp xquang bao nhiêu lần đâu. Mình nhân viên y tế chạy được thì chạy."
"Chứ cái anh kỹ thuật viên hình ảnh học đang chụp cho bệnh nhân kia, ảnh chụp biết bao nhiêu ca rồi?"
"Người ta có bảo hiểm nghề nghiệp nguy hiểm ảnh hưởng sức khỏe."
"Chứ bác sĩ có không anh?"
"Có đó, trước khi đi bệnh viện xét viêm gan B với HIV đi, lỡ vô viện từ âm thành dương còn kiện đòi bồi thường được. Mua thêm cái bảo hiểm tai nạn xịn xịn để người nhà bệnh nhân đánh còn biết đường kiện."
Hoàng Đức Duy nghe xong chỉ biết nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài.

B?N ?ANG ??C
[ATSH] XIN CH?O B?C S?
FanfictionHoàng ??c Duy là sinh viên y n?m 4, sau ??t d?ch Covid-19 l?n ??u ??n khoa Ngo?i b?nh vi?n th?c t?p. Chuy?n gì có th? x?y ra ? n?i ??y? Th? lo?i: Textfic/v?n xu?i, boylove, OOC, hài (ho?c kh?ng), b?o l?c máu me 18+ L?u ?: Ki?n th?c khoa h?c ??i s?n...