Cảnh báo: Như tên truyện.
___________________“Ông coi thằng bé kìa, bám lấy con nhỏ đó không buông, tôi nhìn mà đau lòng quá đi mà, lỡ thằng bé học theo nó là tôi chết đi cho bớt đau lòng”
“Từ từ, lớn lên tôi sẽ tìm cách mà, bà đừng lo, con trai của chúng ta ngoan lắm”
Cô nghe được cuộc trò truyện của hai người. Trong phút chốc, cô nghĩ ra được một cách, khiến cho em trai đi theo, phụ thuộc và ỷ vào cô.
Mục đích của cô đã thành công vượt mong đợi, nhưng nó không thành công theo con đường cô đã nghĩ. Hắn yêu cô, em trai yêu chị gái ruột, mà cô lại không ghê tởm, chỉ kêu hắn đừng mang suy nghĩ bệnh hoạn đó trong đầu. Nếu không, cô sẽ rời xa hắn mãi mãi.
Hắn nghe theo mong muốn của cô, không bày tỏ tình cảm ngoài mặt mà chỉ lủi thủi đi theo phía sau như một tên biến thái theo dõi. Hắn còn biết cô có bạn giường, hắn kích động cắn răng chịu đựng nhìn hai người họ vào khách sạn mà tim quặn lại, cố bỏ suy nghĩ muốn giết chết tên bạn giường kia.
Cô không thích việc mình nằm dưới để người khác điều khiển, kiếm bạn giường cũng chỉ là những người đàn ông nằm dưới thân cô. Hắn cũng làm được như thế, có thể nằm dưới, cũng có thể đưa thân thể này cho cô tùy ý sử dụng, hắn muốn cô chú ý đến hắn, chỉ một mình hắn mà thôi!
Tối đến, cô về căn chung cư mình mua trả góp, thấy hắn vẫn còn ngồi trên sofa nhìn chằm chằm màn hình đen của TV, hắn quay đầu, nở nụ cười non dại, ngây thơ đầy giả tạo, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Cô không cho hắn sống chung, nhưng hắn nằng nặc, dùng mọi cách nên phải xuống nước cho hắn ở cùng, chứ không cho, không biết hắn có đòi tutu luôn không.
“Chị” Giọng hắn trong, dịu nhẹ, gọi tiếng chị như rót đường mật vào bên tai.
“Ừ?” Cô không để ý hắn, đi một mạch vào phòng.
Hắn đi theo, với tay muốn nắm lấy tay cô, nhưng được nữa đường thì bị cô phát hiện đánh cho rụt lại.
“Chuyện gì?”
“Em muốn nắm tay chị” Hắn ôm cánh tay bị đánh, cười giả lả.
“Không”
Hắn không nghe, cố chấp bám víu vào cánh tay cô, làm vẻ đáng thương bị bỏ rơi.
“Chị ơi”
“Chị nhìn em đi mà, nhìn em đi”
Cô nghe hắn lải nhải bên tai mà mệt mỏi, kéo vào phòng áp sát cửa.
“Trật tự” Hắn nghe theo mím môi mình lại, mắt trong veo ngoan ngoãn.
“Chị nói rồi, anh em ruột không thể yêu nhau, em đừng suy tâm vọng tưởng, cho dù chị có yêu em thì cũng không có kết quả” Cô vuốt ve cái má, xoa cái đầu rối bời chuẩn bị rời đi. Hắn níu tay cô lại, mắt mở to lưng tròng.
“Rụôt thịt thì sao chứ? Hai chúng ta chỉ là người với nhau, tại sao không được yêu nhau?”
Cô không hiểu nổi mình đã dạy hắn những gì mà khiến hắn có suy nghĩ lệch lạc như thế.

B?N ?ANG ??C
[N? c?ng] Nh?ng m?u truy?n nh?
Short StoryTh? t?c d?m ??ng, c?n nh?c ng??i dùng ??c k? h??ng d?n s? d?ng tr??c khi dùng!