Có một sáng.
Như thể sẽ chẳng bao giờ lại gặp cảnh sắc vừa tuyệt đẹp vừa dơ dáy đến vậy. Thứ không khí già cỗi của căn nhà tuổi trăm có lẻ dường cuộn thành sóng. Bên này là đầm sen chỉ còn lác đác và bờ nọ đối diện tôi những vòng xoáy nước đều chằn chặn. Dưới chân cơ man là rác rến, mùi tanh tưởi của thứ gia cầm nuôi nhốt ám cả vào sân gạch và gót giày.
Âm thanh nhốn nháo từ non bốn chục con người.
Nhưng dưới ánh ban mai, nàng nói rằng tôi thực đáng để thương yêu.

B?N ?ANG ??C
Nàng th?
RandomNh?ng c? gái c?a t?i và c? gái c?a t?i. ●thanks Oona for the amazing cover●