抖阴社区

L?n ??u

494 50 5
                                    

Hôm nay là một ngày vô cùng thoải mái với Chinh, cậu mới vừa dẫn tua về từ 22h tối qua, còn gì tuyệt bằng về mệt lã người lại được tắm rồi nhảy lên giường ngủ một giấc, những giấc mơ đẹp tưởng như diễn ra bất tận vào sáng hôm nay thì mới sáng sớm có tiếng gì đó ồn ào dưới sân nhà cậu .

Chinh lười biếng mở mắt ra nghe tiếng chó sủa rất gần

"Grưưưưư... Nhất định là con chó nhỏ lớn phổi thích ăn sang của tên chết bầm kia chứ chẳng ai vào đây. "

Cậu âm thầm nguyền rủa rồi cuối cùng có cố nhắm mắt thêm cũng chẳng được khi tiếng chuông cửa và giọng nói trầm thấp của tên kia um sùm dưới nhà

"Hà Đức Chinh cậu mau mở cửa ra, Hà Đức Chinh có nghe thấy không? Mở cửa... "

Chinh mắt nhắm mắt mở chân đi đôi dép chiếc trâu chiếc bò lết ra cửa vừa chửi rủa vừa mở

"Làm gì mà gọi hồn tôi ghê thế? Đáng ra tôi phải báo công an bắt cậu vì gây mất trật tự làm phiền hàng xóm. "

Dũng bước qua như cậu là không khí đưa mắt tìm kiếm chú chó nhỏ của mình

"Merci con đâu rồi? Mau lên tiếng xem nào? Có nhà tiện nghi sao không ở lại chui sang đây cho người ta chửi rủa thế không biết! Hừ "

Nói xong câu đó hắn đưa tay bế Si đang bị kẹt giữa hai chậu cây trong vườn nhà Chinh ra, cậu vẫn đứng vịn vào cửa trơ mắt nhìn cái người phiền phức nào đó đã làm mất giấc ngủ của mình lại còn muốn móc họng cậu

"Ở đâu ra vậy? "

Hắn nhìn hàng rào lưa thưa kia nhìn thân hình bé nhỏ của Si rồi ngẫm nghĩ

-Hôm nay không biết bé cưng nhà tôi hứng thú cái gì bên này mà luồn lách chui từ hàng rào kia sang đây, hại tôi phải bước qua cái nơi đầy sự đanh đá này! Người nhã nhặn như tôi hít phải không khí nơi đây có khi bị lây không chừng, thôi về nhé! Chào.

"Nèeeeee...  Ăn nói cho cẩn thận nhé, nãy giờ cậu làm phiền tôi còn sốc óc tôi chưa biết ai mới là đanh đá. Hừ.
Còn nhã nhặn á hả? Hahahah, tức cười thật, cậu nghĩ cậu hiền lành lắm á? "

-Vẫn hiền lành hơn cậu, cái đồ đáng ghét nhìn đã không ưa, cậu hãy nhớ lại lần đầu chúng ta gặp nhau đi, rồi dài dài từ ngày đó đến bây giờ có ngày nào không cãi nhau không? Hàng xóm mà như vậy hả?

"Ai thèm làm hàng xóm với cậu? Chỉ là tôi xui xẻo ở nơi khỉ ho cò gáy này vì nghĩ nó yên bình ít người thanh vắng, ai mà ngờ cái tên cô hồn nhà cậu xây nhà sát vách với tôi, nhìn đi... "

Chinh vừa nói vừa chỉ tay về phía hai căn nhà, hai căn phòng tầng trên cũng sát nhau đến nỗi mỗi người giang một cánh tay là chạm được nhau.

Dũng gãi đầu mệt mỏi, không hiểu sao bố mẹ lại đẩy cậu vào khu này để sống nữa, ban đầu cậu cũng không thích nơi này cho lắm nhưng nó là món quà bố mẹ tặng, cậu không thể nào cứ như vậy mà từ chối , như vậy chẳng hay chút nào.

"Cậu không biết gì thì đừng có nói, đâu phải tự nhiên tôi lại chui vào cái khu này, đây là món quà bố mẹ tặng tôi! "

Cái Tên G?n Nhà T?iN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?