抖阴社区

Ch??ng 1 : Cube (1)

57 1 0
                                    

Một ngày nọ, tôi nhận được một email. Người gửi hỏi tôi liệu anh ta có thể viết lại bộ truyện của tôi không.
Lúc đó, tôi đã chết lặng.
Tôi có thể đã ngừng công việc viết lách một thời gian, nhưng yêu cầu làm lại một cuốn tiểu thuyết  trả tiền thì tôi không chắc.
Vì vậy tôi đã từ chối. Thực tế, tôi đã không trả lời anh ta.

Một phần là vì làm điều gì đó như thế mà không được phép sẽ đi ngược lại luật bản quyền,
nhưng đó cũng là vì tôi xấu hổ về đã 'gián đoạn' công việc của mình.

Cái webnovel mà tôi đang viết có tên là 'Sự trở lại của anh hùng'.

Không phải khoe đâu, nhưng nó là một cuốn tiểu thuyết khá nổi tiếng và là thành công lớn nhất trong năm năm sự nghiệp của tôi.

Nhưng tại thời điểm tôi nhận được email, tôi đã treo bút trong ba tháng.

Lý do rất đơn giản.

Tôi đếch có cảm hứng

Lúc đầu, tôi đổ niềm đam mê của mình vào việc viết lách. Ghi chú cá nhân của tôi về bối cảnh thế giới gần 50.000 ký tự [1]. Và tôi đã trút bầu tâm sự bằng cách viết từng chương một, đủ để thấy tôi tâm huyết thế nào với bộ truyện.
Nhưng sau một năm tâm huyết , tôi thấy hụt hẫng khủng khiếp.
Mặc dù vậy, cuốn tiểu thuyết vẫn tiếp tục trong nửa năm nữa, đạt đến giai đoạn gần cuối của câu chuyện. Nhưng vì thúc ép bản thân mình tiếp tục, câu chuyện đầy lỗ hổng trong cốt truyện, và cá tính nhật vật cũng theo đó mà đi tong.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi số lượng độc giả giảm từng ngày. Tôi đã quá sợ hãi để có thể đọc các bình luận về tiểu thuyết của tôi. Cuối cùng, tôi đã chọn tạm ngừng sáng tác bộ truyện.

Nhưng cho dù tôi nghỉ ngơi bao lâu, tôi cũng không thể tiếp tục câu chuyện, một câu cũng không. Khi tôi chìm đắm trong đau khổ vì khiếm khuyết của mình thì
tôi đã nhận được một email khác yêu cầu làm lại cuốn tiểu thuyết của mình.

[ homosapiens@neighbor.com ]
[Làm ơn! Việc này chỉ để thoả mãn mong ước cá nhân của tôi thôi. Tôi sẽ không chia sẽ bản làm lại ở bất cứ đâu. Chỉ có tôi và cậu biết về nó. Nhỡ đâu cậu lại tìm thấy cảm hứng từ bản làm lại này thì sao?]

Đó là một email khá dài bao gồm sáu câu, nhưng những gì nó muốn thế hiện rất đơn giản.

Anh ấy muốn làm lại cuốn tiểu thuyết của tôi để thỏa mãn mong muốn bản thân.

Anh ta thích tiểu thuyết của tôi đến mức nào để có thể gửi một email như thế này?
Vì tôi không mấy tự hào về công việc của mình, tôi đã đồng ý, cảm thấy biết ơn lẫn hổ thẹn. Trong trường hợp đó, đó có phải là nguyên nhân của tôi hiện tại không?

Cơ hội trúng xổ số được cho là 1 trên 8.145.060. Sau đó, những gì đang xảy ra với tôi tại thời điểm này phải là cơ hội 1 trên 7 tỷ.

Tôi đang ở trong một căn hộ bình thường.

Nhưng thế giới này không phải là thế giới tôi sống, và cơ thể tôi cũng không phải của tôi luôn.

Nghe triết học đấy, nhưng chẳng phải vậy đâu. Đó chỉ là cách tốt nhất hiện tại để mô tả tình huống mà tôi gặp phải. Tôi đã trở thành một nhân vật phụ trong tiểu thuyết của tôi. Một nhân vật mà tôi không nhớ đã viết về.

?? ? ???? - THE NOVEL'S EXTRA.N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?