抖阴社区

La Fleur (H)

381 29 3
                                    

Wanrning alert: Cực dài và cao H

"Jihoon, cậu là kiệt tác tuyệt vời nhất của ta. Nhớ, đừng phản bội ta."

Một người đàn ông đang vuốt ve gương mặt của cậu con trai kia trước gương. Gương mặt không bộc lộ biểu cảm, ánh mắt vô hồn nhìn bản thân trong gương. Một con người không hồn.

Jihoon, người đàn ông đó gọi cậu như vậy, cậu không có tên, không có tuổi, Không cha mẹ, không lai lịch xuất thân. Ông ta chỉ mang cậu về, tắm rửa và huấn luyện cho cậu thành một kỹ nam và gọi cậu là kiệt tác của ông ta. Khuôn mặt cậu toát lên vẻ trong sáng và thuần khiết, cũng sẽ chẳng ai ngờ được cậu là một kỹ nam được huấn luyện đặc biệt từ khi còn bé. Jihoon có một làn da trắng, mái tóc đã được người đàn ông kia mang đi nhuộm đỏ, đôi mắt của cậu từ đen láy đã thành màu vàng tinh khiết.

Hàng sáng cậu là một sinh viên đại học bình thường, nhưng đêm đến lại trở thành một cỗ máy kiếm tiền. Không cảm xúc, không có hồn, chỉ biết làm, chỉ biết bán thân để kiếm tiền. Vì sao? Vì cậu được tạo ra để thành một cỗ máy kiếm tiền. Trong liên tục mười năm, cậu được biết đến là một kỹ nam nổi tiếng của khu đèn đỏ bậc nhất Đại Hàn - Yepngdeungpo. Cuộc sống vô hồn của cậu tưởng chừng cứ thế kéo dài mãi mãi cho đến một hôm. Một người mang theo hương hoa bí ẩn đã làm thay đổi cả cuộc đời cậu.

"Jihoon à, cậu vẫn luôn tuyệt vời như thế. Để yên như vậy, tôi ra ngay đây."

Dưới ánh đèn tím mờ nhạt của căn phòng, khuôn mặt của Jihoon hiện tại là mê hoặc đến lạ thường. Hơi thở dốc liên tục cùng tiếng rên nhẹ càng khiến cho người đàn ông kia đẩy nhanh tốc độ hơn và cuối cùng đến giới hạn. Phía thân dưới của cậu là một đống chất dịch màu trắng mà người ta gọi đó là tinh trùng.

"Tiền đây."

Người đàn ông đó ném một xấp tiền trước mặt cậu và rồi rời đi. Cậu liếc mắt nhìn xấp tiền đó, không vẻ gì là thích thú chỉ là vô hồn nhìn vào thôi. Không biết đây là người thứ mấy rồi nhỉ. Làm quần quật từ sáu giờ tối cho đến gần mười hai giờ đêm là giới hạn của cậu, toàn thân dưới không tài nào cử động được, chân cậu không còn chút cảm giác gì nữa. Cuối cùng chỉ biết nằm đó và nắm chặt xấp tiền trong tay.

"Két" Cửa mở, chị nhân viên bước vào nhìn trên giường rồi lại nhìn cậu. Không một ánh mắt khinh bỉ, mà là thương xót.

"Jihoonie, khách cuối cùng trong ngày hôm nay đang ở dưới kia. Nào, dậy tắm rồi kết thúc đi."

Jihoon không nói gì, cậu cố gắng ngồi dậy và đi vào phòng tắm. Cô nhân viên kia bắt đầu làm dọn sạch phòng. Thay ga giường, thay chăn, thay gối. Tất cả đều xong trong vòng mười lăm phút. Vừa hay Jihoon cũng xong, cậu khoác lên mình một áo choàng mới, chiếc áo kia, cậu để chị nhân viên vứt đi.

"Quần áo chị để đây, thuốc chị để đây, xong xuôi gọi chị nhé."

Jihoon gật đầu nhẹ, chị nhân viên đi ra và cậu ngồi chờ. Vừa chờ, cậu tranh thủ chợp mắt vì quá mệt. "Két" cửa lại mở, cậu như một cỗ máy mà bật dậy, chờ đợi người kia. Nhưng đợi mãi vẫn không thấy người kia đến, Jihoon mới đi xuống giường và kéo người kia ngồi xuống giường. Còn cậu, cậu ngồi ở dưới đất, giữa hai chân của người kia, tay tiến đến thắt lưng và tay thoăn thoắt cởi ra. Nhưng làm được một nửa bị ngăn lại, cậu ngạc nhiên.

Nh?ng m?u chuy?n nh? c?a Cún và Th? [END SERIES]N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?