抖阴社区

Ch??ng 10: ?ánh và b? ?ánh

40 3 0
                                    

Mọi chuyện cứ êm đềm đi theo chiều hướng tồi tệ như thế cho đến một buổi chiều cuối tuần nọ, Thảo Minh có trận đá bóng giao hữu lần nữa, trùng hợp là cùng với lớp lần trước có Quân. Tiếc là, nhìn đi nhìn lại vẫn không tìm được người kia đâu. Có lẽ sau lần trước anh Phong mắng quá nhiều nên bị đuổi ra khỏi đội rồi.

Họ Thảo rất hiếm. Phong mất không nhiều thời gian để tìm được em trai của Thảo Nguyên, thằng nhóc tên là Thảo Minh. Hai chị em nó gen đều tốt, cao ráo đẹp đẽ. Phong nhìn mà gai mắt. Chậm chạp lau sạch mồ hôi trên người, quăng cái khăn lại ở đó rồi nhấc chân đi về hướng đám học sinh cấp hai.

Thảo Minh nghe có người tìm mình thì không khỏi ngạc nhiên, thấy Phong cậu còn ngạc nhiên hơn nữa. Hay là bà chị nhà mình lại gây chuyện với người ta? Ôi nhắc tới Thảo Nguyên cậu lại đau đầu. Mấy ngày hôm nay không biết cứ ủ rũ chuyện gì, lạnh hơn tảng băng, thường xuyên ở trong phòng một lúc lâu cũng không chịu đi ra, ăn cơm đợi tới lúc gọi mới xuống.

- Mày là em của Thảo Nguyên?

- Đúng là em, anh có chuyện gì ạ?

- Mày biết chị mày đã làm gì tao không?

- Chị ấy gây chuyện gì thế? - Thảo Minh khó hiểu.

- Chuyện nó gây ra, hay là mày trả thay nó đi. Tao đánh không lại nó, vậy đổi sang đánh em nó cũng được. - Điệu cười trầm thấp u ám của Phong làm Thảo Minh chưa kịp nhận ra sự nguy hiểm đang đến gần.

Thân hình học sinh cấp ba cao lớn hơn cấp hai rất nhiều, Phong nhấc chân đạp một phát vào bụng, hất văng Thảo Minh xuống đất. Cậu ôm bụng đau đớn, người co quắp như con tôm bị nướng chín. Học sinh hai bên thấy vậy thì hoảng hốt vội ngăn cản, nhưng dù sao sân bóng cũng rộng, chân dài tới bao nhiêu thì muốn chạy tới cũng mất một lúc. Trong lúc đó đủ để Thảo Minh nhận vài cái đạp.

Sân bóng thuộc một trường đại học tư nhân, được mang đi cho thuê, hiện đang xây dựng lại khu nhà thể thao bên cạnh nên trên đất xếp rất nhiều gạch và sỏi cát. Phong đạp được một phát hả giận thì con sói điên trong người nổi lên, huơ lấy cây cọc gỗ bên cạnh nện liên tục vào người Thảo Minh. Cậu nhanh trí đưa tay trái lên đỡ, bị đập cho một cú đã không thể nâng nổi tay. Phong chướng mắt dùng chân đạp cố định bàn tay trái của cậu dưới đất, tay phải Thảo Minh lại bận ôm bụng, thành ra gậy gộc cứ thoải mái tiến thẳng vào mặt tiền cậu.

Chưa kịp đánh phát thứ hai xuống mặt thì đã bị người ngoài ngăn cản lại. Thật ra Phong có thể bàn kế này với bọn cùng lớp. Có điều bọn nó đều là lũ thỏ đế nhát gan, không hiểu sao lại nể mặt con bé hống hách kia, vì vậy hắn đành hành động một mình. Đúng là làm một mình hưng phấn hơn nhiều.

Hai bên tranh chấp ồn ào một lúc lâu. Bọn cấp hai sợ đến xanh mật, chưa từng thấy nhiều máu như thế, còn ẩu đả bạn của họ ngay trước mặt. Thảo Minh không chỉ là học sinh tiêu biểu của lớp mà còn là em trai Thảo Nguyên. Bọn họ nhanh chóng xù lông lên, lộn xộn đòi đưa tới đồn công an giải quyết. Bọn lớp Phong thì lại nghĩ khác, lớp bọn họ là lớp một, lại sắp thi Đại học, bị gọi lên công an thể nào cũng liên quan phiền phức, kiên quyết không chịu xử lý, đòi bồi thường ít tiền viện phí được rồi. Thế là hai bên rơi vào thế giằng co.

Con em, con anh, con c?a chúng taN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?