抖阴社区

02.

5.3K 594 151
                                        

Jungkook rời đi khi Taehyung còn chưa ngủ dậy. Quản lý cửa hàng cậu đang làm thêm gọi điện hỏi sao hôm qua cậu không đi làm, hôm nay thì đến muộn. Cậu vừa luộc trứng vừa luôn miệng nói lời xin lỗi, chuẩn bị bữa sáng cho Taehyung xong mới bắt đầu đi làm.

Mấy ngày nay khí hậu mát mẻ dễ chịu, đội mũ bảo hiểm không bị nóng bức.

Jungkook lái xe với cái bụng đói, tiếng động cơ xe hoà cùng tiếng gió ù ù bên tai. Bất giác cậu chợt nghĩ, mình đang sở hữu một quân bài tốt.

Bỏ học, đánh nhau, thất nghiệp rồi lại thất nghiệp.

Trong sòng bạc, Jungkook thua sạch túi không còn cắc bạc nào, phải chật vật chạy trốn. Cho đến một ngày, cậu gặp Taehyung, người kia là lá bài tẩy của cậu, là người sống trong thế giới hoàn toàn khác biệt, điềm đạm, dịu dàng, biết giữ chừng mực, không bao giờ làm khó cậu. Là sợi dây duy nhất kết nối Jungkook với những điều tốt đẹp của thế giới, là quân bài tốt nhất mà cậu có được.

Jungkook không nỡ đánh ra lá bài này, vẫn luôn giữ nó trong lòng bàn tay.

"Hoa nở khắp núi đồi, lòng ta càng cô đơn."

Hôm nay Taehyung bị đau họng, đọc bài thơ với chất giọng khản đặc. Đám học sinh ồn ào thảo luận át cả tiếng của anh, có đứa giơ tay hỏi, "Thầy Kim, tại sao hoa nở lại khiến lòng người cô đơn?"

Taehyung khẽ hắng giọng, cảm giác bản thân sắp ốm tới nơi rồi.

"Nhà thơ nói, sai lầm lớn nhất của ngài là cố chấp. Ngài yêu hoa, yêu bản thân, yêu người trong lòng, mê luyến khoảnh khắc tươi đẹp nhất của đời người, bất kể là trong tình yêu hay là trong cách mạng. Nhưng khi nhà thơ cảm thán vẻ đẹp của sự sống trên thế gian, thì sự sống không hề dừng lại, chúng bước qua quãng thời gian tươi đẹp nhất, đón nhận thời khắc suy tàn. Nhà thơ không cách nào chấp nhận kết cục tàn nhẫn ấy."

"Muôn hoa đua nở, nhưng không thấy mùa xuân. Thế gian đều là hoa, nhưng không thấy người trong lòng. Tưởng niệm phủ khắp núi đồi, chỉ có ta một mình cô đơn."

"Có lẽ là như vậy đi."

Sau giờ tan học anh không thấy Jungkook đến đón, nên chậm rãi về văn phòng thu dọn đồ đạc. Người kia luôn như vậy, dỗ dành anh xong liền biến mất. Chưa từng nán lại thêm một giây, tin nhắn gửi đi cũng không nhận được hồi âm.

Ăn cơm tối xong, đo thân nhiệt. Bị sốt nhẹ, đến bệnh viện truyền nước. Cắm ống truyền ngồi vạ vật ngoài hành lang, mí mắt vừa nóng vừa rát. Nhắm mắt lại, cuộn tròn người nằm trên ghế. Thì ra mình cũng có phút giây yếu đuối, Taehyung nghĩ.

...

Trong giấc mơ, anh quay về một buổi họp phụ huynh nào đó, cậu trai chở anh về nhà ngồi tại hàng thứ ba ngay sát ô cửa sổ. Cuộc họp tiến hành một nửa anh mới phát giác ra đối phương giả trang phụ huynh trà trộn vào đây.

"Đóng giả phụ huynh đi họp hộ, kiếm tiền thật không dễ dàng."

Cậu trai nhướn mày, "Chỉ là một trong vô số việc làm thêm của tôi mà thôi. Thầy giáo Kim đâu phải kiểu người thích tố cáo người khác?"

Trans | KookV | T? h?p c?a hai taN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?