Tàu điện ở Nhật luôn đúng giờ. Nếu đã có lịch chạy là 9 giờ 5 thì có là 9 giờ 4 cũng sẽ không chạy. Ichigo vốn tưởng mình đến sớm 1 tiếng là phải chờ, bây giờ lại ngoài dự kiến gặp Bakugo nên hoạt động của hai người buộc phải đẩy lên sớm hơn hoặc thêm gì đó vào cho đỡ trống thời gian. Vì vé tàu đã mua không thể hoàn trả, cả hai chỉ còn cách chọn vế thứ hai.
Sau một hồi cầu cứu Miyuki, Ichigo cũng tìm được hoạt động thích hợp cho hai người.
"Em đã ăn sáng chưa?". Cô hỏi. "Gần đây có một quán ăn rất được, đồ cay ở đó còn là món best seller nữa. Mình đi thử nha?"
Bakugo nhướng mày. "Sáng sớm đã ăn đồ cay thì chị chịu nổi không?"
"Ở đó đâu phải chỉ có mỗi đồ cay đâu". Ichigo đáp. "Với lại dạo đây hay ăn cùng em nên giờ chị ăn cay cũng được lắm."
Cô đã nói vậy thì Bakugo không phản đối chi nữa. Cả hai tạm rời khỏi ga tàu, đi bộ chưa tới 5 phút thì đã tìm thấy quán ăn Miyuki đề cử.
Đó là một quán ăn rất nhỏ do một đôi vợ chồng lớn tuổi mở cửa buôn bán. Tuy mặt bằng không lớn nhưng lại sạch sẽ, cách bày trí bên trong cũng mộc mạc ấm cúng khiến người ta thấy rất dễ chịu.
Cả hai nhận thực đơn, trước không nói gì. Với việc bản thân lớn hơn người ta tận 2 năm tuổi đời, Ichigo theo thói quen hỏi ý kiến của Bakugo.
"Em muốn dùng gì?"
"Chỗ này do chị giới thiệu mà". Cậu đáp. "Có đề cử gì không?"
Ichigo nhìn tờ menu, dựa theo như những gì cô bạn thân đã nhắn qua mà giới thiệu cho Bakugo.
"Món tôm chua cay ở đây làm rất ngon, con nào con nấy cũng to nên ăn thích lắm. Nếu em không thích ăn tôm thì cũng có thể ăn món mực nhồi, món đó vừa ngon vừa mọng nước nữa, khi cắn thì nước sốt chảy ra có khuấy đảo đầu lưỡi của em luôn."
"Còn nếu em không muốn hải sản thì có thể thử món sườn xào nấm. Sườn đậm đà kết hợp với nấm ngọt thơm, ăn với cơm thì chỉ có nước thích mê."
"Mà nếu em không muốn ăn cơm thì cũng có-"
"Chị tới ăn thử hay là tới PR cho quán vậy hả?"
Trước ánh mắt nghi ngờ của Bakugo và nụ cười tủm tỉm của bác chủ quán, hai tai Ichigo lặng lẽ đỏ lên.
Bởi vì hôm nay cô tết tóc, hai cái tai đỏ bình thường được chỗ tóc dày che giấu giờ lại không cách trốn đi, chỉ có thể xấu hổ cụp xuống như cún con làm sai bị chủ mắng.
Đáng yêu ghê.
Bakugo nghĩ thầm trong bụng, bên ngoài chỉ liếc qua thực đơn rồi hỏi Ichigo. "Chị muốn ăn gì?"
Ichigo lặng lẽ nhìn thực đơn, vì ngại ngùng mà giọng nhỏ đi hẳn. "Món bánh mì nướng bơ."
"Vậy lấy hai phần đó đi."
Trả lại thực đơn cho chủ quán, Bakugo bình tĩnh rót trà cho mình và Ichigo. Thái độ của cậu vẫn không gì thay đổi, giống như vừa nãy cái gì cũng chưa xảy ra, điều đó khiến Ichigo càng thấy ngại hơn.

B?N ?ANG ??C
(Bnha) H?c ?m Bùng N?
FanfictionK? t? sau l?n ???c c? c?u giúp kh?i tên t?i ph?m bùn nh?y, Bakugo ?? b?t ??u ?? ? ??n v? ti?n b?i h?c trên mình hai n?m Hanasaki Ichigo.