抖阴社区

8 Tu?i

556 62 4
                                        

Mưa rả rích suốt một đêm dài, đến sáng hôm sau, bầu trời quang đãng hơn bao giờ hết. Ánh nắng sớm xuyên qua những tán cây trong khu vườn rộng lớn, vẽ nên những vệt sáng lung linh trên nền đất ẩm ướt.

Kim Hyuk-kyu vẫn ngồi trên bậc thềm đá, tay chống cằm, lặng lẽ nhìn vệt nắng đọng trên lá. Cơn mưa hôm qua đã cuốn trôi rất nhiều cánh hoa anh đào, nhưng cậu không còn cảm thấy tiếc nuối như mọi khi nữa. Bởi lẽ, trong lòng cậu vẫn đang nghĩ về khoảnh khắc Sang-hyeok che ô cho mình.

Cậu chủ nhỏ của nhà họ Lee – người luôn tỏ ra kiêu ngạo và xa cách – thực ra không đáng sợ như cậu vẫn nghĩ.

---

Bên trong biệt thự, Sang-hyeok vừa dùng bữa sáng xong thì bước ra hiên nhà. Cậu không hiểu tại sao từ hôm qua đến giờ, hình ảnh Kyu ngập ngừng nắm mép áo mình cứ lởn vởn trong đầu.

Rõ ràng chỉ là một chuyện nhỏ nhặt, nhưng lại khiến cậu cảm thấy có chút khó chịu.

Cậu chợt nhớ đến lời bà ngoại từng nói:

"Sang-hyeok, con biết không? Trên đời này có những người sinh ra đã ở hai thế giới khác nhau. Nhưng nếu con thực sự muốn, con có thể bước đến gần họ hơn."

Cậu không hiểu rõ lắm về ý nghĩa của câu nói đó, nhưng bây giờ, cậu bỗng có một ý nghĩ kỳ lạ—cậu muốn thử bước vào thế giới của Kyu.

---

Chiều hôm đó, Kyu theo bố ra vườn làm việc. Cậu bé cẩn thận nhặt những cành lá rụng, gom chúng lại thành một đống nhỏ.

Sang-hyeok đứng từ xa quan sát một lúc lâu, cuối cùng cũng bước đến.

“Cậu làm gì thế?”

Kyu giật mình, ngẩng đầu lên. Vẫn là ánh mắt đó, vẫn là giọng điệu có chút trịch thượng đó, nhưng hôm nay, Kyu lại không còn sợ như trước nữa.

Cậu khẽ đáp: “Tớ giúp bố dọn vườn.”

Sang-hyeok khoanh tay, nhìn đống lá khô trước mặt. Cậu chưa từng phải động tay vào những công việc như thế này, thậm chí còn cảm thấy chúng thật phiền phức. Nhưng không hiểu sao, nhìn Kyu cúi đầu nhặt từng chiếc lá, cậu lại thấy hơi tò mò.

Cậu im lặng một lúc, rồi đột nhiên cúi xuống, cầm lên một cành lá khô.

Kyu tròn mắt nhìn cậu.

“Sao vậy?” Sang-hyeok nhướng mày, khó chịu khi thấy ánh nhìn ngạc nhiên của cậu bé.

“Không… không có gì…” Kyu vội lắc đầu, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác rất lạ.

Cậu chủ nhỏ của nhà họ Lee, người luôn đứng trên cao nhìn xuống cậu, lại đang làm công việc giống như cậu sao?

Thấy Kyu không nói gì, Sang-hyeok hừ một tiếng, rồi bắt đầu vụng về nhặt lá. Cậu chưa từng làm việc chân tay, động tác có chút lóng ngóng, nhưng vẫn cố gắng tỏ ra bình thản.

Kyu lặng lẽ quan sát, môi khẽ cong lên.

---

Từ hôm đó, mối quan hệ giữa hai đứa trẻ dường như đã có sự thay đổi.

Sang-hyeok không còn chỉ đứng từ xa quan sát Kyu nữa, mà thỉnh thoảng sẽ tìm cớ để đến gần cậu bé. Có khi cậu giả vờ đi dạo trong vườn, có khi lại kiếm cớ kiểm tra xem bố Kyu làm việc có tốt không.

Ban đầu, Kyu vẫn còn hơi e dè, nhưng dần dần, cậu bắt đầu quen với sự có mặt của Sang-hyeok.

Cậu nhận ra rằng, dù cậu chủ nhỏ có hơi khó chiều và kiêu ngạo, nhưng thực chất lại không quá đáng sợ như cậu từng nghĩ.

Thậm chí, đôi khi cậu còn cảm thấy… Sang-hyeok rất đáng yêu.

---

Một buổi chiều nọ, Kyu đang ngồi dưới gốc cây anh đào, đọc một cuốn truyện tranh cũ.

Sang-hyeok từ đâu xuất hiện, ngồi xuống bên cạnh cậu.

“Cậu đọc gì thế?”

“Truyện về siêu anh hùng.” Kyu khẽ đáp, đưa cuốn truyện cho Sang-hyeok xem.

Cậu chủ nhỏ nhíu mày, lật qua vài trang, rồi đột nhiên nói: “Cậu thích siêu anh hùng à?”

Kyu gật đầu. “Họ rất mạnh mẽ, luôn bảo vệ người khác.”

Sang-hyeok trầm ngâm một lát, rồi bất ngờ vỗ ngực, kiêu ngạo nói:

“Sau này tớ sẽ là siêu anh hùng của cậu.”

Kyu sững sờ nhìn cậu, đôi mắt tròn xoe.

Sang-hyeok thấy phản ứng đó thì có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh.

“Cậu là bạn của tớ, đúng không? Thế thì sau này, nếu có ai bắt nạt cậu, tớ sẽ bảo vệ cậu.”

Kyu không biết phải đáp lại thế nào, chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một chút.

Lần đầu tiên, cậu cảm thấy khoảng cách giữa hai thế giới không còn quá xa nữa.

FakeDeft | N?m ThángN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?