Lục Ngu cầm chặt điện thoại, xoay người nói với mọi người trong câu lạc bộ: "Chủ nhiệm, em ra ngoài một lát, lát nữa sẽ quay lại."
"Được, nhưng đừng đi quá xa." chủ nhiệm lo lắng vì chỉ lát nữa, sau khi mười sáu tiết mục còn lại kết thúc, hội học sinh có thể sẽ tổ chức một buổi tiệc nhỏ. Nếu Lục Ngu đi xa quá, e rằng sẽ không kịp quay lại nên nhắc nhở một câu.@TửuHoa
Lục Ngu xách váy lên, gật đầu: "Em không đi xa đâu."
Khu nghiên cứu cách đây không xa, chỉ cần đi xuyên qua một con đường nhỏ rợp bóng cây là tới.
"Lục Ngu, em không tẩy trang à?" Phó Giai Dĩnh gọi với theo.
Lục Ngu dừng chân, nghĩ rằng mình đi với bộ dạng này thì đúng là không ổn lắm: "Vậy để em tẩy trang trước đã..."
"Không sao đâu thiếu gia, cậu cứ đi gặp Tống thiếu gia trước đi, bọn tôi sẽ giúp bạn cậu tẩy trang trước." chuyên viên trang điểm phụ trách hóa trang cho Lục Ngu bước đến, nhỏ giọng nói với cậu.
"Thật chứ?" Lục Ngu vui mừng hỏi.
Chuyên viên trang điểm gật đầu.
"Tiểu Ngu, em ..." Thẩm Tiến gọi cậu lại, đợi đến khi Lục Ngu quay lại nhìn mình, y mới nói tiếp: "Em nhớ quay lại sớm nhé, lát nữa kết thúc xong chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn mừng."
"Sao mà bất ngờ vậy? Không ai báo trước gì cả?" Phó Giai Dĩnh ngạc nhiên, trước cả Lục Ngu mà hỏi lại.
Thẩm Tiến nhìn vào đôi mắt nghi ngờ của Lục Ngu, khẽ gật đầu: "Ừ, bọn tôi vừa quyết định xong với nhau."
"Tuyệt vời! Ai bao đấy? Dùng quỹ câu lạc bộ à?" diễn viên đóng vai Gương thần hào hứng vỗ tay.
Thẩm Tiến đáp: "Tôi bao."@TửuHoa
Mọi người đồng loạt hoan hô.
"Tiểu Ngu, nhớ quay lại sớm nhé." Thẩm Tiến biết Lục Ngu đi gặp ai, nhưng y cũng biết nếu bây giờ không nói thì sau này chẳng còn cơ hội nữa.
Lục Ngu hơi cau mày, nhưng vẫn gật đầu đồng ý: "Được."
Cậu đi rồi, chiếc váy phồng xoè nhẹ theo từng bước chạy, lúc diễn trên sân khấu thì cậu đi chân trần, sau khi xuống sân khấu, chuyên viên trang điểm đã đưa cho cậu một đôi dép lê.
Cậu không chạy quá nhanh.
Nhưng trông lại giống như một cánh bướm trắng, vỗ cánh nhè nhẹ rồi dần dần biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
Đêm tối, trăng tròn.
Bầu trời đêm đen kịt, ngân hà lấp lánh trôi qua. Gió đêm thổi nhẹ, làm tung bay chiếc váy và bộ tóc giả của Lục Ngu.
Cậu chạy một mạch đến khu nghiên cứu nhưng không nhìn thấy Tống Giản Lễ đâu. Trong lòng bỗng chốc dâng lên cảm giác hụt hẫng, cậu cúi đầu, nhắn tin cho hắn.
Tin nhắn vừa gửi đi trong nháy mắt, đột nhiên có một bàn tay từ phía sau vươn tới, dễ dàng ôm chặt lấy eo cậu.
Lục Ngu còn chưa kịp kêu lên, cả người đã bị kéo ra phía sau thân cây đa to lớn.

B?N ?ANG ??C
6. [HO?N]?Khi v?n ng??i ghét b?t ??u l?ng quên
Romance?Hán Vi?t: ???ng v?n nh?n hi?m khai th?y vong k? d? h?u ?Tác gi?: S?n Ch?m Nguy?t ?Tình tr?ng b?n g?c: Hoàn thành (76 ch??ng + 9 PN) ?B?n edit: Hoàn ?Th? lo?i: Nguyên sang, ?am m?, Hi?n ??i , HE , Tình c?m , Hào m?n th? gia , V??n tr??ng , Duyê...