Trong căn phòng bệnh lạnh lẽo, chỉ còn lại Hoắc Tinh Hàn đối diện với khoảng không vô định. Tần Anh Vi đã phải trở về với cuồng quay công việc nơi văn phòng. Song thân Hoắc Tinh Hàn, tuổi cao sức yếu, không thể gắng gượng thêm nơi bệnh viện. Hoắc Tinh Phong cũng đã trở về Hoắc thị, gánh trên vai trọng trách của gia tộc. Ngoài sảnh bệnh viện, giờ đây chỉ còn Hoắc Tinh Cung, người đàn ông quen quyền lực của tập đoàn Hoắc Tinh, tập đoàn bất động sản và kim cương của gia tộc. Hai người chị dâu của Hoắc Tinh Hàn, vì đang mang trong mình mầm non của gia tộc, cũng không thể đến thăm. Với tính cách cố chấp của Hoắc Tinh Hàn, cô cũng không muốn bất kỳ ai xuất hiện vào thời điểm nhạy cảm này.
Mất đi người thương yêu, nỗi đau ấy tựa như một vết dao sắc lạnh đâm sâu vào tim, để lại một vết sẹo âm ỉ, có thể trở thành bóng ma ám ảnh suốt cuộc đời. Nó có sức mạnh tàn phá, biến một người bình thường trở nên dị biệt, một tâm hồn tươi sáng trở thành một vực sâu u tối, băng giá. Vết thương đầu tiên trong cuộc đời Hoắc Tinh Hàn, cô không ngờ lại có thể sâu và nhức nhối đến xé nát tâm can như thế.
Sau giấc ngủ dài đằng đẵng suốt một ngày một đêm, cuối cùng Hoắc Tinh Hàn cũng chịu mở mắt. Cô nhìn Tần Anh Vi đang ngồi lặng lẽ bên cạnh, giọng khàn đặc như tiếng đá sỏi va vào nhau.
"Tả Y, em ấy đâu? Em ấy vẫn chưa chịu kết thúc trò chơi sao?"
Tần Anh Vi nghe xong, trái tim như bị ai đó bóp nghẹt, nước mắt chực trào ra. Cô rơi vào thế khó xử, không biết nên nói ra sự thật phũ phàng hay nên nói dối rằng Tả Y vẫn đang trốn tìm, cố níu giữ chút hy vọng mong manh cho người em đang tan vỡ.
Hoắc Tinh Hàn khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười ấy méo mó như cánh hoa tàn úa. Nước mắt cô lã chã rơi, nhìn Tần Anh Vi nghẹn ngào.
"Chị Anh Vi...em...em nhớ em ấy...em thực sự rất nhớ em ấy."
"Em không biết quãng thời gian còn lại em phải sống như thế nào nữa...trước khi em đi, em ấy nói sẽ đợi em về...tặng...tặng quà cho em...thấy em giận liền nói sẽ đợi em đến Ninh Hoan rồi ngồi yên cho em xử phạt...nhưng chị nói đi, em thương em ấy còn không biết đã đủ nhiều hay chưa, làm sao em nỡ xử phạt em ấy..."
"Có phải vì em ấy sợ, sợ em trách phạt nên mới chơi trốn tìm với em không?"
"Nhưng em chịu thua rồi mà...tại sao em ấy không chịu xuất hiện chứ?"
Tần Anh Vi lúc này không thể nghe thêm được nữa, nỗi đau xé lòng của Hoắc Tinh Hàn như những mũi dao nhọn đâm vào tim cô. Cô không thể kìm nén được nữa, vội vã chạy ra ngoài, tựa lưng vào bức tường lạnh lẽo, ôm mặt khóc nức nở.
Hoắc Tinh Hàn nhìn bóng lưng người chị khuất sau cánh cửa, khẽ mỉm cười cay đắng.
"Đến cả chị cũng muốn chơi trốn tìm, rồi bỏ em lại một mình sao?"
Hoắc Tinh Cung đi vệ sinh trở lại, nhìn thấy Tần Anh Vi đang ngồi tựa tường ôm mặt khóc, lo lắng chạy tới hỏi.
"Xảy ra chuyện gì? Sao em lại ra đây ngồi khóc?"
Tần Anh Vi vội lau vội những giọt nước mắt nóng hổi, đứng dậy, buồn bã nói.
"Tinh Hàn em ấy vẫn chưa chấp nhận được sự thật kia.Trạng thái tâm lý em ấy bây giờ không được bình thường. Qua thời gian nữa nếu vẫn như vậy, Hoắc gia các anh nên tìm sẵn một bác sĩ tâm lý đi."

B?N ?ANG ??C
[BHTT] Ch?a Lành Trái Tim - Beru
RomanceTác gi?: Beru Lo?i truy?n: T? vi?t Th? lo?i: Ti?u thuy?t bách h?p, ng?t, ng??c ---------- Ho?c Tinh Hàn - M?t ng??i sinh ra và l?n lên trong v? vàng yêu th??ng ch?a t?ng tr?i qua t?n th??ng. T? Y - M?t ng??i l?n lên t? nh?ng m?t mát t?n th??ng. Hai...